TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 549

Cô ta vụt chạy thục mạng. Angiêlic chạy theo cùng hai thằng bé. Họ vừa ra
đến ngoài phố thì một tiếng
gầm như một con thú dội lên từ giữa lòng hang ổ của Vua ăn mày.
- Tên Bavôtăng đang biểu lộ nỗi thương tiếc cái xác của tên trùm mà từ bao
lâu nay gã vẫn hết lòng hầu hạ.
Rôdin lại giục:
- Chạy đi!
Hai người với hai đứa trẻ hổn hển chạy theo sau, băng qua mạng lưới chi
chít những lối đi nhỏ, tối om như trong một đường hầm. Chân không giày
dép, họ trượt lên những hòn đá dính nhớp. Cuối cùng, cô gái nhỏ đi chậm
lại.
- Ánh sáng đây rồi, phố Xanh-Mactanh đấy.
- Phải đi quá nữa. Chúng có thể đuổi theo sau.
- Bavôtăng nó câm mà, có nói được đâu. Bọn chúng sẽ không hiểu đầu đuôi
gì hết. Có thể, chúng lại nghĩ rằng chính thằng đần độn giết ông chủ đấy.
Rồi bọn chúng sẽ tôn một tên Vua khá. Em thì không bao giờ trở lại nơi đó
nữa. Em sẽ ở luôn với chị, vì chị đã giết nó.
Linô hỏi:
- Thế nhỡ Giăng Thối rữa tìm thấy bọn ta thì sao?
- Nó sẽ không tìm ra cháu đâu. Cô sẽ bảo vệ các cháu.
Rôdin chỉ một quầng sáng mờ mờ ở tít xa, phía cuối phố, làm các ngọn đèn
đường thêm leo lét.
- Trông kìa, đêm tối đã qua rồi.
Angiêlic buồn bã nhắc lại:
- Ồ, đêm đã qua rồi thật.
CHƯƠNG 64

Sáng nào, tu viện Xanh-Mactanh - Đêsăng cũng nấu một bữa
xúp dành cho kẻ nghèo. Mấy bà phu nhân quý tộc đến tu viện dự lễ Misa
buổi sớm thường giúp các nữ tu sĩ trong công việc từ thiện sùng đạo này.
Những kẻ nghèo khó đôi khi không có nơi ngủ đỗ ngoài một cái góc chòi
cạnh khu ranh giới, nên họ đã coi nhà ăn rộng rãi này là một chốn nghỉ ngơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.