TÌNH SỬ ANGÉLIQUE TRỌN BỘ - Trang 66

- Ông là một người Tin lành, phải không ạ? - Raymông quyết định hỏi
thẳng.
- Vâng, đúng vậy. Tôi còn là một mục sư, dù không coi sóc một xứ đạo
nào....
Một lát sau, bà Nam tước Xăngxê có cô con gái Oóctăngxơ theo sau, bước
vào nhà bếp.
Người khách cúi chào rất lịch sự:
- Mục sư Rôsơpho-ông tự giới thiệu-Tôi đang ở trên đường đến
Xơgôngđinhi, nơi sinh của tôi; nhưng vì đường còn xa, tôi mong muốn
được nghỉ nhờ một chút dưới mái nhà mến khách của phu nhân. Có người
bạn mách cho tôi rằng phu nhân có mượn một người làm theo đạo Tin lành,
từ nhiều năm nay rồi. Tôi đã tìm đến bác này hỏi thăm trước. Bác Guyôm
Lútđen cho biết: tôi có nhiều hi vọng được phép nghỉ lại ở đây đêm nay.
- Ông có thể yên tâm lưu lại đây, đêm nay và mấy hôm sau nữa cũng đựơc,
không sao cả.
Đến lượt Nam tước Ắcmăng xuất hiện. Đã được người nhà báo tin có người
đến thăm bất thần, ông không chào hỏi khách với sự niềm nở thường lệ, mà
tỏ ra miễn cưỡng, hơi lo ngại.
- Thưa ông, có đúng là ông đã từ châu Mỹ trở về đây không? - ông Nam
tước hỏi, sau những câu chào thường lệ.
- Vâng thưa ngài Nam tước. Và tôi thật lấy làm sung sướng nếu được ngài
cho phép hầu chuyện riêng một lúc, chuyện dính dáng đến một người mà
ngài có quen biết.
- A, à... - ông Nam tước bất giác lo ngại đưa mắt nhìn ra cửa.
Rồi ông nói khá hấp tấp rằng mình sẵn sàng để tuỳ ngài Rôsơpho sử dụng
nếu cần gì thì xin
cứ gọi người hầu; và bữa tối sẽ dọn xong sau một giờ nữa.
Người mục sư cảm ơn và xin rút lui để "tắm rửa một chút".
Lúc ông khách đi ra cửa để về căn phòng mà bà Xăngxê sắp chỉ ch ông ta,
Giôxơlanh giữ lấy cánh tay khách theo một thói quen sỗ sàng:
- Xin hỏi thêm một câu, thưa mục sư. Muốn làm việc tại đó, ở bên châu Mỹ
ấy, tôi nghĩ rằng người ta phải thật giàu có, hoặc phải mua được chức trung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.