TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 108

Đông Giao thật khó chịu trước vẻ đanh đá của Phi Bạch. Chàng liếc mắt
nhìn nàng rồi đáp cho xong chuyện:
- Tôi cứ ngỡ bác Thăng chỉ có hai con đang ở đây thì Lam Yên cho biết còn
Phi Bạch – em kế anh Mẫn Phi đang sống với cô ruột ở Đà Lạt có đúng
không nè?
Phi Bạch vẫn ngoan cố:
- Tôi không tin Lam Yên chỉ nói với anh có thế.
- Chứ cô còn muốn Lam Yên nói gì nữa?
Giọng nàng lạnh lùng:
- Nói gì thì chỉ có anh và Lam Yên biết.
- Cô có vẻ không thích Lam Yên nhỉ?
- Tại sao tôi phải thích Lam Yên khi nó không phải là ruột thịt của tôi…?
- Không phải là ruột thịt nhưng cũng là bạn của nhau. Dù sao Lam Yên
cũng đã sinh sống tại nơi đây.
Nét mặt nàng vênh lên, gọing đầy mai mỉa:
- Anh có vẻ biết rõ quá nhỉ?
- Thì tôi ở đây!
- Đó không phải là lý do!
Đông Giao đốp chát:
- Cô muốn nghĩ ra bao nhiêu lý do nữa cũng được.
Phi Bạch trừng mắt lên nhìn chàng:
- Hứ! Anh làm như tôi ham bịa đặt lắm vậy?
- Kể ra cô cũng thông minh đấy. Tôi tưởng cô chỉ biết gây sự thôi chứ!
Nàng có vẻ giận dõi:
- Thôi, không thèm nói chuyện với anh nữa! Chỉ toàn cãi nhau chẳng vui vẻ
gì.
Phi Bạch lặng im. Thoáng lấy Đông Giao dợm đứng lên, nàng vội nói:
- Ấy. Anh định đi à?
- Tôi không thích cãi nhau với cô nữa!
Giọng nàng như ra lệnh:
- Không muốn cãi nhau thì hãy nói chuyện nghiêm chỉnh hơn chứ sao lại
đi? Anh đi tôi biết nói chuyện với ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.