TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 156

Phi Bạch hùng hổ đứng lên
- Mày nói tao kg biết gì à? Chuyện trong nhà này, chuyện của anh tao mà.
Biết Phi Bạch đã chỉ trích nàng và nói những điều không tốt với Đông
Giao, Lam Yên bất bình,
- Yêu cầu Phi Bạch phải nói đúng
Phi Bạch giận dữ cắt ngang
- Chứ mày tưởng tao nói kg đúng à ? Mày định giấu anh Mẫn Phi thì có ,
tao phải nói hết cho anh Đông Giao biết.
Lam Yên kg thích cãi vã về những việc này. Nàng chỉ trách Phi Bạch
- Phi Bạch đừng làm cho chuyện rắc rối thêm nữa
- Thì đã xong rồi chứ còn gì rắc rối nửa, sao mày kg nói cho anh Đông
Giao biết như thế?
Lam Yên bực dọc
- Anh Đông Giao thích nghe Phi Bạch nói thì cứ nói cho hết đi.
Nàng liếc Dg rồi hối hã chạy ra khỏi phòng.
Suốt mấy ngày nay Đông Giao tránh mặt Lam Yên, nàng rất khổ tâm. Đi
làm về chàng ở mãi trong phòng, cữa đóng chặt. Đến giờ ăn thì bà Thăng
sai Phi Bạch hay cô Lựu gọi xuống. Lam Yên rất muốn gặp chàng mà kg
biết phãi làm sao. Đông Giao rất ít ra vườn, còn ra đồn điền cà phê thì nàng
củng kg thấy chàng đâu. Lam Yên biết rằng Đông Giao đang tin tưởng vào
những lời bà Thăng nói và cả Phi Bạch nữa. Không biết Phi Bạch nói gì.
Nhưng chắc chắn nhửng lời lẽ làm cho Đông Giao hoang mang về nàng.
Bà Thăng lúc này càng bám sát Lam Yên hơn, chính bà đã nói thẳng với
Lam Yên
- Con nên hạn chế gặp gở với Đông Giao. Bác tin rằng cậu ấy sẽ nguôi
ngoai.
Lam Yên phãn đối
- Con và anh Đông Giao kg thể nào quên được bác ạ !
- RỒi sẻ được thôi. Con nên nhớ là cậu ấy đi chứ đâu phải ở mãi đây
Nàng thở dài
- Con tin tưởng nhửng điều anh Mẫn Phi nói thế mà...
Bà Thăng hấp tấp nói nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.