TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 45

mùi hương hoa chứ.
Đông Giao mạnh dạn hỏi:
-Lam Yên thích hoa gì ? Cứ cắm cho anh !
Lam Yên không đáp lại chỉ cho Đông Giao xem từng cánh hoa.
-Hoa cẩm chướng đẹp nhưng có vẻ kiêu kỳ, còn hoa nhung nhớ thì trông
thanh nhã mà hương thì rất dịu ngọt.
Cô nhận xét rất lạ , tôi chưa từng nghe ai nói hương hoa dịu ngọt bao giờ!
Rồi chàng cười cười:
-Thôi thì cứ cắm hoa ngọt cho tôi nhé! Tôi sợ chua lắm!
Lam Yên lườm chan`g:
-Không có hoa “chua” đâu nhé!
Đdúng rồi! Không có “hoa” chua . Chỉ có người chanh chua thôi.
Lam Yên dừng lại trêu Đông Giao:
-Bộ anh đã gặp người chanh chua rồi hả ? Họ như thế nào hả anh?
-Họ cũng như người ta vậy ! Nói thế chứ tôi cũng không sợ họ đâu . Họ
chanh chua với tôi, tôi chanh chua lại !
Lam Yên cười sặc sụa:
-Hãy tưởng tượng anh đang chanh chua với ai. Chắc là ngoạn mục lắm nhỉ!
Em không ngờ anh Đông Giao cũng ghê gớm thật !
-Ghê gớm đâu bằng Lam Yên ! Trông cô lúc nào cũng tươi vui và lúc nào
cũng làm việc!
Nàng nghiêm nét mặt:
-Làm việc để quên ưu phiền!
Đông Giao có vẻ hào hứng:
-Thế à! Tội lại khám phá ra cô lại còn triết lý nữa.
-Em nghĩ sao nói vậy chứ có biết triết lý gì đâu.
Chàng hỏi vặn lại:
-Thế cô đã quên hết được ưu phiền chưa?
Lam Yên không nói gì lẳng lặng đi bên Đông Giao . Lòng chàng nao nao
nhớ cô học trò Hạ Nhự Tai. sao Lam Yên giống Hạ Như một cách lạ lùng?
(sinh đôi ??) Nỗi thắc mắc này chàng biết tỏ cùng ai ?
-Anh Đông Giao ơi! Ra ăn cơm ngay nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.