TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 46

Tắm xong vừa trở về phòng, Đông Giao chợt nghe tiếng gọi thật to của
Lam Yên bên ngoài .Chàng vội vàng đáp:
-Tôi sẽ ra ngay!
Trước khi ra khỏi phòng, chàng còn đứng ngắm nghía bình hoa tím mà
Lam Yên đã cắm cho chàng bình hoa tuyệt đẹp với những cánh hoa nho
nhỏ . Chàng thầm khen Lam Yên có đôi tay thật khéo léo.
Cả nhà ông Xuân Thăng đang quây quần bên chiếc bàn ăn dài và rộng .
Đông Giao nhanh chóng ngồi vào ghế. Vẫn đông đủ mọi người như hôm
qua lúc chàng được giới thiệu.
Ai cũng đưa mắt nhìn Đông Giao khiến chàng ngượng ngùng. Lam Yên xới
chén cơm cho chan`g. Có cô người làm phục vụ bửa ăn nhưng Lam Yên
vẫn lăng xăng. Nàng lo cho từng người trong bàn. Đông Giao tự nghĩ một
cô gái rất tốt biết quan tâm đến mọi người.
Mọi người bắt đầu ăn cơm. Không một tiếng nói cười. Đông Giao đưa mắt
nhìn quanh.
Nhà này ai cũng ít nói quá. Kể cả cô bé xinh xinh ngồi bên cạnh bà Thăng
– chắc là cô con út. Kìa, khuôn mặt của anh con trai lớn cũng rất lạnh. Anh
ta giống ông Thăng như đúc. Ông Thăng, ngồi kế bên chan`g chợt ông để
chén xuống, hỏi chàng:
-Cậy thấy công việc thế nào cậu Đông Giao?
Chàng giật mình khẽ đáp:
-Rất vui và thú vị bác ạ !
Giọng ông vui vẻ:
-Tôi mong cậu sớm quen công việc !
Đông Giao tỏ vẻ phấn khởi:
Đạ . Cháu cũng tin tưởng điều đó . Đồn điền của bác rộng lớn và nhiều
công nhân vô cùng . Cháu thấy ai cũng có tinh thần làm việc.
Nói chung anh em dã gắn bó với công việc lâu . Họ nhiệt tình lắm!
Ông Thăng đáp rồi lại dặn dò Đông Giao:
-Cậu nhớ hệ thống từng loại. Và ghi rõ kết quả thu hoặch mỗi ngày nhé! Sổ
sách ở văn phòng, sáng mai cậu đến lấy.
Đạ . Vâng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.