TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 50

Lam Yên:
-Thật tình từ hôm đến đây làm đến nay . Tôi cứ ngỡ cô là con bác Thăng.
Giọng nàng rất ngây thơ:
-Em tưởng anh Đông Giao đã biết rồi nên em không giải thích.
Chàng phì cười:
-Cô không nói làm sao tôi biết.
-Tại anh không hỏi.
Đông Giao thấy Lam Yên đối đáp thật tinh nghịch và vô lý:
-Xì ! Ai hỏi kỳ . Mà tại sao tôi phải hỏi chứ? Chính cô phải nói ra thôi.
-Em tưởng bác Thăng đã nói cho anh biết rồi.
Chàng đáp bằng câu nói của Lam Yên:
-Tại tôi không hỏi.
Lam Yên liếc mắt nhìn Đông Giao . Nàng thôi không đùa nữa . Bổng dưng
Đông Giao hỏi thẳng nàng :
-Cô không phải là con bác Thăng . Vậy cô là ai ?
-Em là...
Lam Yên chưa nói dứt lời , Đông Giao vội chen vào cướp lời:
-Cô là Hạ Như !
Lam Yên ngó chàng , net mặt nàng trở nên nghiêm trang.
-Em đã bảo em không phải là Hạ Như, anh hỏi câu này bao nhiêu lần rồi.
Đông Giao như chìm trong cơn mơ:
-Em chính là Hạ Như mà . Nếu như em là con bác Thăng thì tôi còn mơ hồ
đằng này không phải , điều tôi quả quyết cô là Hạ Như.
Lam Yên hơi giận:
-Em không biết Hạ Như nào cả . Anh đừng nói như thế không đúng đâu .
Em sinh ra và lớn lên ở đây.
Đông Giao hơi dồn dập:
-Thế Ba Mẹ Lam Yên là ai ? ở đâu ?
Lam Yên đáp thật từ tốn:
-Ba mẹ em đều làm trong đồn điền của bác Thăng . Ba em làm quản lý.
Chàng hỏi giọng kém tế nhị :
-Ba cô đâu rồi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.