TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 89

Và chàng nhìn thẳng Lam Yên cất gọing dịu dàng:
- Em thừa biết anh mong đợi điều gì rồi, nhưng em tránh né câu trả lời?
Lam Yên, anh yêu em! Chúng ta sẽ sống bên nhau.
- Nhưng…
- Em định từ chối à? Sao vậy? Đâu có ai ngăn cản chúng ta.
Lam Yên ấp úng, khó xử:
- Không phải vậy. Nhưng mà… anh Mẫn Phi, anh hiểu cho em…
Mẫn Phi cắt lời nàng:
- Anh hiểu em và thương em nhiều lấm chứ. Em là ngọn gió của gia đình.
Em là con chim non vui hót làm cho anh quên bao nhiêu nhọc mệt. Em là
một đóa hoa rực rỡ và ngát hương. Lúc nào, làm gì, ở đâu anh cũng nghĩ
đến em. Anh chờ ngày em đã lớn để nói với em tình yêu nung nấu trong
lòng anh. Chúng ta sẽ sống bên nhau em nhé! Bên đồi cà phê bạt ngàn, lũ
con của chúng ta sẽ lần lượt ra đời.
Lam Yên hoảng hốt ngăn chàng lại:
- Anh Mẫn Phi, em không thể…
Nàng không thể nói trọn câu. Nàng lo lắng khi nghe Mẫn Phi say sưa nói.
Người đàn ông ít nói hôm nay thật sự nói nhiều. Và những lời của chàng
khiến Lam Yên băn khoăn, sợ hãi…
Im lặng! Ngột ngạt! Mẫn Phi hơi ngạc nhiên trước thái độ của Lam Yên.
Nàng có vẻ trù trừ không muốn đáp lại lời chàng. Mẫn Phi thăm dò phản
ứng của nàng rồi sốt ruột hỏi:
- Em có yêu anh không Lam Yên? Chúng ta sẽ lấy nhau nghe em!
Thu hết can đảm Lam Yên thành thật nói với chàng:
- Anh Mẫn Phi, em không nghĩ đến điều đó. Mãi mãi anh vẫn là người anh
của em. Không hiểu sao em chỉ nghĩ mình là đứa em nhỏ của anh. Em thân
thiết với anh nhưng em không rung động vì anh. Tình yêu phải thật sự rung
động anh à?
Mẫn Phi vẫn không nao núng:
- Tại chúng ta quá quen thuộc nên em không cảm thấy như thế. Rỗi em sẽ
yêu, sẽ rung động. Thực tế em đã thương mến anh kia mà!
Lam Yên do dự nhưng rồi nàng hạ gọing nói với anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.