TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 117

“Tốt lắm”. Nàng mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm, “Vậy hãy nói qua với em
về vườn nho. Nó bao nhiêu tuổi, và chất lượng sản phẩm như thế nào, anh
có xuất khẩu không, và khả năng giữ mùi vị của rượu như thế nào”.

Chàng cười phá và giơ tay lên, “Từ từ, mỗi lần một câu thôi. Anh nghĩ em
chỉ nói là em có thể đưa ra ý kiến và giỏi đánh máy thôi, nhưng em nói
nghe như dân chuyên nghiệp ấy”.

Rina lại thấy ớn lạnh dọc sống lưng. Nàng đã tự chơi mình một vố. Cứ thế
này, nàng liên tục làm những điều mà nàng đang phải cố tránh một cách
khổ sở. Nàng cần phải cẩn thận hơn.

“Có lẽ em gái đã ảnh hưởng đến em nhiều hơn em tưởng”, nàng miễn
cưỡng trả lời, hy vọng chàng sẽ chấp nhận.

“Được rồi, có lẽ tốt hơn anh nên đưa em xuống tận nơi. Em uống trà đi rồi
chúng ta đi”.

Khi Rina lái xe về ngôi nhà gỗ tối đó, cả tinh thần và thể xác của nàng đều
rã rời. Thật khó khi không được thể hiện sự hiểu biết và những suy nghĩ
vốn đã quá tự nhiên với nàng, nhưng nàng đã làm được. Bây giờ trong đầu
nàng đang có quá nhiều ý tưởng để giúp nâng cao hình ảnh khu nghỉ dưỡng
của nhà del Castillo và quảng bá cho vườn nho, và thứ rượu nho hảo hạng
mà họ chuẩn bị sản xuất ở nước ngoài.

Khi nàng đã ở trong phòng ngủ, nàng mở tiếng điện thoại và ném nó vào
túi trước khi nhanh chóng thay bộ quần áo nàng mặc đến công ty bằng một
chiếc quần soóc và áo thun ngắn. Khi ngồi trên chiếc xe hơi có điều hòa
hoặc lúc ở khu nghỉ dưỡng, nhiệt độ còn chấp nhận được, nhưng khi bước
chân vào ngôi nhà đã phơi nắng cả ngày trời, nàng cảm giác như bước vào
phòng tắm xông hơi vậy.

Nàng mở hết số cửa sổ, để không khí tràn vào nhà và đi ra phía sau của
ngôi nhà nơi có cổng vòm nhìn ra vách đá. Từ đây, nàng có thể nghe thấy
tiếng biển. Sau cả một ngày làm việc mệt mỏi, âm thanh ấy thật êm dịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.