TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 34

– Duy Sơn! Cháu không chết hả? Sao bây giờ cháu lại là Bác sĩ?
Duy Thanh nhìn mẹ Thục Nhiên khó hiểu. Tại sao Thục Nhiên và bà khi
gặp anh đến gọi Duy Sơn? Có một cái gì đó làm đau nhói trái tim anh khi
nhắc đến Duy Sơn.
Nhưng Duy Thanh không có thời gian để hỏi và nghe giải thích. Việc trước
mắt, cần kịp nhất là cấp cứu cho Thục Nhiên. Thục Nhiên đã ổn định được
tim mạch và huyết áp. Bác sĩ Vĩnh đã phải dùng liều tân dược cao cấp nhất
để cứu tỉnh Thục Nhiên. Duy Thanh đích thân mình truyền dịch cho Thục
Nhiên. Nhìn Thục Nhiên với hơi thở đều đặn anh mới yên lòng.
– Duy Sơn! Có phải cháu là Duy Sơn không?
Duy Thanh không trả lời bà mà hỏi lại:
– Bác là mẹ của Thục Nhiên?
– Phải.
Bà Mai khẽ gật đầu. Duy Thanh hỏi dồn dập:
– Duy Sơn là ai hả bác?
– Duy Sơn chính là. .... Bà Mai ra vẻ thất vọng:
– Bác sĩ! Bác sĩ không phải là Duy Sơn sao?
– Không! Cháu là Duy Thanh. Bác sĩ khoa thần kinh này.
Chút hy vọng trong lòng bà Mai vụt tắt. Bà bật khóc:
– Thế thì thật rồi, Duy Sơn đã chết rồi.
– Bác! Bác chưa trả lời câu hỏi của cháu. Duy Sơn là ai? Tại sao vừa thấy
cháu bác và Thục Nhiên đã gọi cháu là Duy Sơn?
– Duy Sơn là người yêu của Thục Nhiên. Duy Sơn là một kỹ sư hóa chất.
Hôm Thục Nhiên tốt nghiệp Đại học kinh tế, Duy Sơn uốn đưa Thục Nhiên
về Bình Dương để ra mắt cha mẹ để kết hôn cùng nhau. Trên đường đưa
Thục Nhiên về nhà thì xảy ra tai nạn.
Rồi bà ôm mặt khóc:
– Duy Sơn đã chết. Còn Thục Nhiên thì mất trí nhớ rồi.
– Nhưng tại sao bác và Thục Nhiên lại lầm tưởng cháu là Duy Sơn?
Bà Mai lại nhìn chăm chăm vào Duy Thanh:
– Quả thật rất giống, rất là giống nhau.
– Nhưng ai giống ai chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.