TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 85

Hiểu ý cô gái Dương Trung an ủi:
– Cô yên tâm nằm dưỡng bệnh đi. Tôi sẽ mua hết cho cô thùng hột vịt đó.
Tưởng nói thế cô gái sẽ yên tâm. Nào ngờ khi nghe xong cô gái ấy nhảy
nhỏm:
– Nằm viện hả? Không đâu, tôi không nằm đâu.
– Tại sao vậy? Cô đang bị thương mà.
Cô gái xoa hai tay vào nhau nói nhỏ:
– Tôi không có tiền.
Dương Trung bật cười:
– Cô yên tâm. Tôi là người gây ra tai nạn. Tôi phải lo toàn bộ viện phí cho
cô.
– Thật hả?
– Đương nhiên là thật.
Dương Trung cảm thấy mình yêu làm sao cái nét hồn nhiên ngây thơ của cô
gái. Anh chợt giật mình bởi cảm xúc ấy:
– Mình đã có Mỹ Trinh. Còn Mỹ Tâm nữa. Nó thật là dễ thương, mình
không thể làm gì có lỗi với vợ con được. Đây là tai nạn mình chỉ làm hết
trách nhiệm của mình thôi. Đừng có mà nghĩ xa xôi nữa.
Nghĩ thế, anh hỏi cô gái:
– Cô ơi! Nhà cô ở đâu để tôi báo tin cho người nhà của cô.
Cô gái cúi đầu:
– Tôi không có người thân.
– Hả? Cô nói sao?
– Tôi không có người thân. Tôi sống một mình. Tôi là một cô nhi.
– Cô là cô nhi?
– Phải.
– Năm tôi mười tám tuổi, tôi rời cô nhi viện để tự mưu sinh. Tôi đã trưởng
thành, tôi phải nhường cho các em khác bất hạnh hơn mình.
– Hiện nay cô đang làm gì?
– Ban ngày tôi đi học ở trường Đại học ngoại thương. Ban đêm tôi đi bán
hột vịt lộn để kiếm sống và đóng học phí:
– Tội nghiệp cô quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.