TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 93

– Mỹ Tâm! Thục Nhiên không cố ý đâu. Rồi nó sẽ tỉnh lại. Nó sẽ nhận ra
Duy Thanh không phải là Duy Sơn.
– Ích lợi gì đâu hả ba? Duy Thanh không còn là Duy Thanh của ngày nào
nữa rồi.
– Ba tin rằng ...
– Niềm tm đã không còn nữa đâu ba ơi. Cũng như ba, ba có quên được Dì
Mai đâu, dù Dì Mai là người đến sau trong trái tim ba. Con không muốn
diễn lại một bi kịch mà người trước đã trải qua.
Ông Dương Trung thở dài:
– Mỹ Tâm! Con là con của ba. Thục Nhiên cũng là con của ba. Nhưng Mỹ
Tâm ơi! Thục Nhiên đã chịu quá nhiều thiệt thòi. Con hãy cho ba được
chuộc lại lỗi lầm của mình đã gây ra:
– Ba! Con không dám xen vào chuyện tình cảm riêng tư và hành động của
ba. Phê phán ba, trách hờn ba là chuyện của mẹ con. Còn con, con là con
của ba, dù ba thế nào ba cũng vẫn là ba của con.
– Ba cảm ơn con. Con là một người con gái vị tha. Ba tin rằng con sẽ tìm
được hạnh phúc.
– Mình là cha con với nhau. Cần gì phải tìm lời hoa mỹ mà tán tụng nhau.
– Không! Ba nói thật con và Thục Nhiên đều là con của ba. Ba luôn mong
cả hai hạnh phúc.
Cửa phòng cấp cứu bật mở. Duy Thanh bước ra. Ông Dương Trung và Mỹ
Tâm hỏi vội:
– Duy Thanh! Thục Nhiên thế nào rồi hả Duy Thanh?
– Viện trưởng! Cô ấy đã ổn rồi.
– Còn vết thương trên đầu nó có ảnh hưởng gì không?
– Cô ấy chỉ bị chạm nhẹ gây trầy xước bên ngoài. Không sao đâu thưa Viện
trưởng.
Ông Dương Trung xoa hai tay vào nhau:
– Thế thì tốt, tốt quá rồi.
Mỹ Tâm nói với Duy Thanh:
– Duy Thanh! Em muốn nói chuyện với anh.
– Mỹ Tâm! Mình ra ngoài một chút đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.