TÌNH YÊU THẦM LẶNG - Trang 94

– Vâng!
– Xin phép Viện trưởng.
Ông Dương Trung gật đầu:
– Hai đứa cứ đi đi. Ba muốn vào thăm Thục Nhiên.
Duy Thanh và Mỹ Tâm cùng ra ngoài khuôn viên bệnh viện. Ngọn gió mát
làm vơi đi nỗi u uất trong lòng cả hai.
– Duy Thanh! Chúng ta hãy nói rõ với nhau vấn đề này đi.
– Mỹ Tâm! Anh biết phải nói gì với em đây.
Em không trách hờn gì anh cả. Có lẽ duyên số của chúng ta là thế. Duyên
chị tình em mà.
– Mỹ Tâm! Anh chưa hề nghĩ đến chuyện tình cảm giữa anh và Thục Nhiên
cả. Anh chỉ làm hết trách nhiệm của một bác sĩ và bệnh nhân thôi.
– Đừng tự dối lòng, dối người nửa Duy Thanh. Lúc Thục Nhiên bị té, lúc
cô ấy ngất xỉu. Anh bế, thốc cô ấy lao nhanh vào cấp cứu. Nhìn vào thái độ
của anh, ánh mắt ánh, em đã thấy tất cả. Đó mới là tình yêu Duy Thanh à.
– Mỹ Tâm!
– Đừng cắt lời em Duy Thanh. Chúng ta là bác sĩ, chúng ta đều hiểu rõ một
vấn đề. Cái gì cần cắt bỏ là phải lập tức tiến hành ngay. Không có lý do trì
hoãn thời gian.
– Anh chỉ mong cho Thục Nhiên tỉnh trở lại để đưa anh về trước mộ Duy
Sơn. Anh cần phải làm tròn trách nhiệm với người đã nuôi dưỡng nó.
– Duy Thanh! Chúng ta không còn tình yêu cũng còn tình bạn. Vả lại Thục
Nhiên là em gái của em.
– Anh đã nói rồi giữa anh và Thục Nhiên chưa có gì xảy ra. Em đừng cố
mà gán ghép nửa.
Duy Thanh giận dỗi bỏ đi. Mỹ Tâm nhìn theo khẽ thở dài.
– Rồi tình yêu cũng sẽ đến với cả hai thôi. Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua đi,
tình yêu nào rồi cũng phải lạt với thời gian. Hãy cố mà quên thôi.
Thục Nhiên tỉnh dậy sau một giấc ngủ thật dài. Đưa tay dụi mắt nhìn căn
phòng xa lạ. Cô nhíu mày tự hỏi:
– Mình đã ngủ ở đâu vậy?
Thục Nhiên cố nhớ lại sự việc đã xảy ra cho mình. Từ lúc Duy Sơn đưa cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.