TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 118

- Ai dám cười, miễn mình thích là được rồi . Mỗi lần tôi mua cho bọn trẻ,
tôi đều có chơi .
Nghi Du che miệng:
- Hôm nay, tôi mới khám phá ra nha .
- Đau buồn xảy ra, tôi đã đến với lũ trẻ để tìm quên .
Thế ông có quên được không ?
- Nói cô đừng cười . Bây giờ tôi còn thích chơi với con nít hơn chơi với
người lớn, vì người lớn quá phiền phức .
- Tôi cũng thấy phiền phức thật .
Mưu Phi khoát tay:
- Bỏ chuyện đó đi . Sẵn có cô ở đây, cô giúp tôi chọn giùm quà sinh nhật
nhé .
- Cho Giáng Ngọc hở ?
Mưu Phi cau mày:
- Sao lúc nào cô cũng cho Giáng Ngọc đi đôi với tôi vậy ?
- Không phải sao ? hai người như hình với bóng .
- Cô không hiểu gì cả . Ừ, mà tại sao tôi phải giải thích với cô nhỉ ? Nghĩ
sao thì tùy cô đi .
Mưu Phi quay lưng, Nghi Du gọi lại:
- Nè! Giận hả ?
- Tôi đâu nhỏ mọn vậy .
- Thế thì chọn quà sinh nhật đi .
Nghi Du và Mưu Phi cùng nhau chọn 20 phần quà sinh nhật, nhưng chỉ
toàn là quà trẻ con .
Đến quầy tính tiền, Mưu Phi nhờ gói lại . Nghi Du đề nghị:
- Hãy mua giấy đi, tôi sẽ gói giúp ông .
- Tôi phải mang đi liền . Liệu cô có gói kịp không ?
Cô gái đứng tính tiền lên tiếng:
- Thế này vậy, tôi và cô cùng gói cho nhanh .
- Còn tiền công ?
- Tôi chỉ lấy phân nửa . Được chứ ?
- Vâng .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.