TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 125

- Cô đang mỉa mai tôi, phải không Nghi Du ? Chính cô cũng biết cô ấy đâu
phải là người tôi chọn .
Nghi Du nhíu mày:
- Không chọn, sao ông cứ mãi lui tới ?
- Tại tôi muốn tìm quên .
- Tìm quên không phải bằng cách ấy, vì như thế, ông càng hại ông thôi .
Giáng Ngọc bám riết lấy ông, rồi ông sẽ dứt ra bằng cách nào, hay là phải
rơi vào cạm bẫy của cô ta ? Hãy đối diện với sự thật rồi nỗi đau cũng tàn
phai theo năm tháng . Còn hơn đến lúc ông phải cưới người ông không hề
yêu, cuộc sống tiếp tục đi vào địa ngục . Lúc ấy, không chỉ riêng bản thân
ông mà bạn và người thân cũng mang lây nỗi khổ đau của ông . Cho dù
giữa ông và Giáng Ngọc chỉ là cuộc chơi, nhưng tôi khuyên ông nên dừng
lại đi, còn kịp đấy .
Nghi Du vừa dứt lời là Mưu Phi đạp thắng xe . Bị bất ngờ, Nghi Du đổ về
phía trước . Cô càu nhàu:
- Ông không định ám sát tôi chứ ?
- Xin lỗi . Chúng ta đã đi lố nơi cần đến .
- Thế à ?
Mưu Phi trầm giọng:
- Nghi Du! Rất cảm ơn cô .
- Về những lời nói lúc nãy à ? Thôi, đừng để ý, tôi nói chỉ do xúc động nhất
thời thôi .
- Nhưng đó cũng là lời khuyên quý giá .
- Mẹ tôi thường mắng tôi ăn nói không ra gì . Còn ông lại coi đó là lời
khuyên quý giá .
Nghi Du nắm mũi mình:
- Đừng làm nó xấu chứ .
Mưu Phi phì cười:
- Mẹ cô nói không sai . Cô nói chuyện dễ làm người khác nổi nóng, nhưng
đôi lúc lại chí lý, chí tình .
- Thế sao ông còn tuyển tôi vào làm trợ lý ? Bộ không sợ tôi làm hư việc
của ông sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.