TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 152

Chợt Lan Linh quay lại:
- Sư tỉ!
Nghi Du mỉm cười với con bé:
- Em đang làm gì vậy ?
- Phụ mẹ nhặt rau .
- Giỏi nha . Mới về đến đã xông xáo rồi . Xem ra chị không bằng em rồi .
Lan Linh nghiêng đầu:
- Mẹ khen chị rất nhiều . Ngoài công việc ở công ty ra, chị còn là 1 đứa con
rất ngoan . Em vô cùng ngưỡng mộ chị và muốn được như chị .
- Dễ thôi .Sau này lớn lên ăn học, vào đời, em sẽ giống như chị, thậm chí
còn giỏi hơn nữa là .
- Em không nghĩ đến chuyện mình sẽ hơn ai .
- Nhưng đừng thua kém ai, phải không ?
- Chị hiểu em quá .
- Như vậy mới làm chị của em được chứ .
2 chị em cùng cười . Nghi Du ngồi thụp xuống .
- Chị phụ với em .
Bà Hồng hỏi:
- Thế con bỏ Mưu Phi cho ai ?
- Ông ta ngồi ở phòng khách, có sao đâu .
- Nói vậy mà nghe được à ? Mưu Phi đã làm tài xế, chở chị em con về đây,
ít ra con phải đối xử tử tế, mời người ta 1 ly nước mới đúng phép lịch sự .
Bà đẩy vai Nghi Du:
- Ra tiếp Mưu Phi đi . Nhân tiện mời cậu ấy ở lại dùng bữa . Hôm nay, mẹ
có nấu ít món ăn để mừng Lan Linh trở thành thành viên trong gia đình
chúng ta .
- Mẹ ơi!
- Con lớn rồi và có ăn học, đừng để mẹ phải nói nhiều . Chuyện ở đây có
Lan Linh phụ rồi, mẹ không cần con .
Nghi Du phụng phịu đứng lên . Thật ra, cô không muốn đối mặt với Mưu
Phi . Ánh mắt của anh ta khiến cô bối rối . Như vậy là sao nhỉ ? Nghi Du
không xác nhận được cảm xúc của mình . Nhưng mà ... Hừ! Phiền phức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.