TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 168

tâm trong sự nghiệp .
- Thế có ai khích lệ ông chưa ? Hay họ quá chán chường trong sự chờ đợi
rồi quay lưng ?
Mưu Phi nhếch môi:
- Họ quay lưng để tôi phải nếm mùi trong đau khổ . Nhưng họ thật sự đã
lầm . Tôi thoát ra được họ mới là may mắn cho tôi, chứ để họ đến với tôi
trong sự giả dối thì tôi càng đau khổ hơn . Rất tiếc cô bạn tôi hôm nay
không đi theo tôi, nếu không, tôi sẽ cho 2 người làm quen nhau .
Sự bình thản và tự nhiên của Mưu Phi trong từng câu nói làm cho Ân Đình
cảm thấy tức .
Cô bỏ ra đi là muốn Mưu Phi pảhi trả giá khi gia đình anh không chấp nhận
cô .
Thế mà cô vẫn có thể nhịn nhục chờ đợi anh trong 8 năm . Nhưng quả thật
tình yêu của Mưu Phi không cho cô sự sống, niềm vui mà trái lại là sự chờ
đợi mỏi mòn .
Tính hiếu động của Ân Đình không thể sống trong cô đơn và buồn tẻ . Cô
không thể ngồi nhà và làm người phụ nữ đức hạnh, cho nên cô đã sang
ngang không 1 lời từ giã .
Nhìn Mưu Phi, anh vẫn như ngày nào không thay đổi, và hình ảnh anh
không phai mờ trong trái tim cô . Ân Đình biết rằng tuy là vợ Tuấn Hải,
nhưng cô không thể nào quên được Mưu Phi .
Ân Đình khẽ nhún vai . Mưu Phi từ lâu đã là dĩ vãng, thôi thì cứ để chìm
vào dĩ vãng . Hiện tại cô như 1 bà hoàng, còn nghĩ đến ngày xưa làm gì ?
Thở nhẹ, Ân Đình hỏi:
- Bạn gái của anh đẹp chứ ?
- Cũng khá xinh .
- Tuổi ông không còn trẻ, dừng chân được rồi .
- Cô nhắc, tôi mới nhớ . Có lẽ tôi cũng nên nghe .
- Bao giờ gởi thiệp, đừng quên chúng tôi .
- Ông bà quá nhiều bận rộn, tôi e ...
Tuấn Hải chen vào:
- Dù bận rộn cũng đi . Bạn bè đâu thể bỏ nhau được . Nếu lúc ấy tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.