TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 180

- Giám đốc có sao không ?
Bị 2 cú đá quá mạnh, đầu óc Mưu Phi như quay cuồng:
- Ai vậy ?
- Hà Đông đây, giám đốc .
- Thế còn Nghi Du đâu ?
Mở tung cửa phòng, Mưu Phi lao vào:
- Nghi Du!
Cô nằm như ngủ trên 1 chiếc giường trải drap màu hồng . Hà Đông đưa tay
lên mũi Nghi Du:
- Cô ấy đã bị thuốc mê .
Mưu Phi bế xốc Nghi Du trên tay:
- Cậu giúp lái xe chở tôi về phòng nghỉ ở công ty .
- Vâng .
Hà Đông chạy xuống chỗ xe đậu, anh mở cửa xe ở phía sau cho Mưu Phi
ẵm Nghi Du ngồi vào . Cẩn thận hơn, Hà Đông nhìn kỹ lại số nhà .
Ôm Nghi Du trong vòng tay, Mưu Phi luôn miệng cầu nguyện cho cô được
bình an .
Đừng xảy ra chuyện gì nghe Nghi Du . Em tỉnh lại đi, tôi đang rất cần em
bên cạnh . Từ đây, chẳng còn ai dám xen vào ngăn cản tình cảm của chúng
ta nữa đâu .
Hà Đông trấn an:
- Cô ấy sẽ không sao đâu, ông đừng lo . 1 lát sau tan thuốc mê, cô ấy sẽ tỉnh
lại thôi mà .
- Cậu không gạt tôi chứ ?
- Hãy tin tưởng ở tôi .
Xe chạy được 1 quãng, Mưu Phi mới chợt nhớ:
- À! Sao cậu biết mà đến giúp tôi vậy ?
- Nhà bạn tôi ở gần đây mà . Chiếc xe sếp đi lại quá quen thuộc đối với tôi .
Lúc đầu, nhìn 2 chiếc xe đậu song song nhau, 1 chiếc được khởi động máy,
1 chiếc cửa mở tung ra, tôi hơi nghi nghi trong lòng, nên bảo thằng bạn
dừng lại . Cùng lúc nghe tiếng la ở trong nhà vọng ra, tôi vội vàng chạy lên
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.