TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 185

- Bình An! Bạn tôi đã không còn là con người nữa rồi .
Mưu Phi lau nước mắt cho cô:
- Đừng khóc nữa Nghi Du . Hãy nghỉ ngơi cho khỏe . Mọi việc rồi cũng có
cách giải quyết .
Nghi Du tựa vào vai Mưu Phi:
- Hắn nói hắn về đây là vì tôi . Hắn nói hắn sa ngã cũng do bởi tôi, vì tôi
không tiếp nhận tình cảm của hắn . Hắn thường xuyên lui tới với Giáng
Ngọc .
- Sao em biết ?
- Ngày đầu tiên tôi bắt gặp hai người ở khách sạn New World, tôi đã nghi
rồi .
Mưu Phi nhíu mày:
- Vậy chuyện hãm hại em là có sự sắp xếp và tính toán . Hèn gì lúc chiều,
Giáng Ngọc gọi điện cho tôi, bảo là có chuyện quan trọng cần nói . Nhưng
khi gặp mặt thì đầu đuôi chẳng có . Chủ ý của Bình An và Giáng Ngọc quá
rõ ràng .
- Thế sao ông cứu được tôi ?
- Con tim anh mách bảo em đang gặp nạn .
Nghi Du đỏ mặt:
- Anh đừng có đùa .
Mưu Phi xoay mặt Nghi Du lại:
- Anh đang nói thật lòng mình . Anh đang rất cần em .
- Chứ không phải trong tim ông chỉ có Ân Đình và Giáng Ngọc ?
Mưu Phi đưa tay lên miệng cô:
- Nè! Không được gọi ông xưng tôi . Phải gọi là anh xưng em . Nếu không,
anh đánh đòn đó .
- Ơ! Chưa chi mà đã muốn ăn hiếp người ta .
Mưu Phi bẹo má cô:
- Không phải anh ăn hiếp, mà tại em bướng bỉnh thôi .
- Thấy ghét!
- Nghi Du này! Nếu không gặp Giáng Ngọc lúc chiều và chuyện không xảy
ra, anh chưa biết anh cần em nhiều đến như vậy đâu .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.