TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 186

- Có thật anh đang cần em không ?
- Thật mà . Không tin, em cứ nhắm lại đi, anh nói cho nghe .
- Tại sao nghe cũng phải nhắm mắt ?
- Ừ . Để em không bị phân tâm .
Nghi Du tưởng thật, cô khép hờ mắt . Ôi! Thương quá là thương sự ngây
thơ kia .
Mưu Phi từ từ cúi xuống . Môi anh lướt nhẹ trên môi cô . Nghi Du phát
hiện thì đã không còn kịp .
Sự tinh khiết từ đôi môi ấy làm anh ngất ngây . Mưu Phi muốn có mãi và
có mãi nó .
Và thời gian, không gian kia cũng như đồng tình với họ, nếu như con thằn
lằn không chặc lưỡi .
Mưu Phi rời môi Nghi Du trong sự luyến tiếc . Anh nheo mắt:
- Sao, em tin chưa ?
Nghi Du vùi mặt vào ngực anh:
- Ăn hiếp người ta . Đáng ghét!
Mưu Phi vòng tay om Nghi Du:
- Tình yêu với anh chỉ thể hiện bằng hành động thôi .
- Hứ! Khôn thấy mồ .
Mưu Phi cụng trán cô:
- Ngủ đi nghe em . Em còn mệt lắm đấy .
Nghi Du nhỏm ra:
- Chỉ có 1 cái giường thôi .
- Anh ngủ ở cái ghế kia .
- Làm sao được ?
- Không được thì chúng ta ngủ như thế này .
- Liệu ổn không ?
- Nếu em tin tưởng anh .
Nghi Du chúm chím môi:
- Thử tin môt lần xem sao .
Mưu Phi đỡ đầu Nghi Du dựa vào vài mình, vòng tay anh thì cứ quấn
quanh người cô . Trái tim họ không còn lo lắng nữa, vì họ đã cởi mở được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.