TÓC THỀ GIÓ BAY - Trang 89

-Có ăn rồi, tao không cằn nhằn khi rửa vết thương cho mày nữa đâu. Đúng
là làm trợ lý như mày sướng thiệt đó.
Nhìn mấy bịch quà, Nghi Du mở to mắt:
-Ở đâu mày có?
-Thì của người khách khi nãy.
-Gởi cho ai?
-Dĩ nhiên là cho mày rồi, chẳng lẽ cho tao. Vậy cũng hỏi.
-Nhân dịp gì vậy?
-Mày bị thương đó.
Nghi Du lắc đầu:
-Tao không hiểu.
An Thái giải thích:
-Là vầy. Nghe tin mày bị thương, cô thư ký tên Trang Thanh nào đó thay
mặt công ty mang quà đến thăm. Mày hiểu chưa?
-Chị Trang đâu?
-Đi rồi.
-Sao mày không gọi tao?
-Chị ấy bảo để cho mày nghỉ ngơi. Với lại, Thanh Trang cũng đang bận
việc gấp, không vào thăm mày được, nhờ tao chuyển lời chúc mày mau
bình phục.
-Rồi mày nhận quà của người ta?
-Chẳng lẽ từ chối.
-Cái con ham ăn ạ! Mày thấy đấy tao chỉ bị thương ngoài da, đâu có gì là
nghiêm trọng. Lúc sáng, cũng có Đoan Phương và Hà Đông ở đó mà. Bày
đặt cái trò thăm viếng, vậy là có ai đó đã thêu dệt thêm.
An Thái cầm trái táo lên, lau lau rồi đưa lên miệng cắn:
-Táo giòn và ngon lắm. Nhưng ai thêu dệt mặc ai, miễn mình có ăn là được
rồi.
Nghi Du bực bội:
-Ăn, ăn, ăn, suốt ngày cứ ăn. Mày không sợ họ bỏ thuốc độc trong những
trái táo ấy à?
Đang nhai, An Thái phun phèo xuống gạch:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.