hình hài còng queo, nghèo khổ và già nua đang nằm túm tụm trên bậu cửa
ẩm ướt. Lòng trắc ẩn tràn ngập trong anh. Phải chăng những đứa con sinh ra
từ tội lỗi và khốn khổ đã được định trước một kết thúc? Lẽ nào họ cũng như
anh, chỉ là con rối trong một màn diễn quái dị?
Song điều khiến anh gục ngã không phải bí ẩn lớn lao ấy, mà là vở hài
kịch vô nghĩa tuyệt đối của mọi nỗi đau khổ, sự vắng bóng của một kiến giải
xuyên suốt. Mọi thứ mới rời rạc làm sao! Mới thiếu vẹn toàn làm sao! Mối
bất hòa giữa tính lạc quan nông cạn của con người ta và sự thật trần trụi của
vạn vật khiến Huân tước cảm thấy choáng ngợp. Huân tước vẫn còn trẻ, trẻ
lắm.
Vừa đi vừa nghĩ ngợi, anh đã đứng trước nhà thờ Marylebone tự lúc
nào. Con đường câm lặng như dải ruy băng bạc trong bóng đêm, lóe lên đây
đó bởi những cái bóng uốn lượn nhảy múa. Ánh sáng từ những cây đèn khí
đốt chiếu xuống lòng đường tĩnh lặng. Một chiếc xe ngựa hai bánh đỗ phía
ngoài ngôi nhà nhỏ có tường bao quanh. Người đánh xe đang ngủ. Huân
tước Arthur đi vội về phía phố Portland. Anh đưa mắt nhìn quanh như sợ bị
theo dõi. Hai người đàn ông ở góc phố Rich đang đứng đọc tờ quảng cáo
nhỏ trên một tấm pa nô. Tính tò mò trỗi dậy, anh bước nhanh tới xem tấm
quảng cáo. Hàng chữ màu đen “Kẻ giết người” đập vào mắt anh làm anh
giật bắn mình. Má anh đỏ bừng lên. Đó là một mẩu tin thông báo khoản tiền
thưởng cho bất cứ thông tin nào giúp cảnh sát truy lùng tung tích: Một người
có chiều cao trung bình, ngoài ba mươi tuổi, đầu đội mũ quả dưa, mặc áo
khoác đen và quần ca rô, má phải có một vết sẹo. Không rõ Huân tước
Arthur đã đọc mẩu tin ấy đến lần thứ bao nhiêu, anh tự hỏi liệu người ta có
tóm được tên tội phạm không, vết sẹo trên mặt hắn là do đâu. Không chừng
mấy ngày nữa, tên anh sẽ nổi tiếng trên những bức tường của thành phố
London. Cả cái đầu của anh cũng sẽ được đặt giá.
Hình ảnh tưởng tượng ấy làm Huân tước Arthur càng thêm sợ hãi. Anh
quay gót, vội vã rảo bước trong đêm tối.
Anh để mặc đôi chân đưa mình đi, lạc giữa một mạng lưới những con
phố tối tăm, một mê lộ của những ngôi nhà bẩn thỉu nhớp nhúa. Tảng sáng