TỘI ÁC CỦA HUÂN TƯỚC ARTHUR SAVILE VÀ CÁC TRUYỆN NGẮN KHÁC - Trang 31

nguyên lý vi lượng đồng căn. Bình thường nếu uống sẽ lợi bất cập hại song
nếu uống ngay sau cơn ợ nóng chị sẽ ngạc nhiên vì sự hiệu nghiệm của nó.”

“Nhưng tôi muốn uống thuốc ngay bây giờ.” Vừa

nói, Phu nhân

Clementina vừa giơ viên thuốc lên để soi cho kĩ dưới ánh đèn. Viên thuốc
trong suốt chứa dung dịch aconitin với những bọt khí li ti bên trong. “Tôi tin
nó có vị ngọt như kẹo. Mặc dù tôi không ưa các bác sĩ nhưng tôi lại thích
dùng thuốc. Nhưng tôi sẽ làm theo lời khuyên của cậu, cất thuốc đi. Khi nào
phát bệnh, tôi mới dùng đến nó.”

“Bệnh của chị sẽ đến sớm phải không ạ?” Huân tước Arthur hỏi với

giọng hăm hở.

“Có lẽ là nội trong tuần, sáng qua tôi vừa bị chứng bệnh hành hạ một

phen ra trò. Không thể nói trước được.”

“Vậy là chắc chắn cơn bệnh sẽ tái phát trước cuối tháng này, phải

không chị?”

“Có lẽ vậy. Chà, hôm nay cậu có vẻ sốt sắng lo lắng cho bệnh tình của

tôi quá nhỉ? Quả thực tình yêu của Sybil đã làm cho cậu thay đổi. Đã đến lúc
cậu phải về rồi. Tối nay tôi sẽ dùng bữa với một vài người vô cùng nhàm
chán, chẳng biết gì về mấy vụ tai tiếng om sòm thời thượng hết, nếu giờ
không chợp mắt một lát thì tối nay tôi sẽ ngủ gục ngay trên bàn mất. Tạm
biệt Arthur, cho tôi gửi lời chào thân ái tới Sybil. Cảm ơn cậu rất nhiều vì
cậu đã đem thuốc cho tôi.”

“Chị đừng quên uống thuốc nhé, chị Clem!” Huân tước Arthur vừa nói

vừa đứng dậy.

“Đương nhiên rồi, em trai yêu quý của tôi. Cậu đã biết quan tâm đến

người thân trong gia đình rồi đấy. Nếu tôi cần thêm thuốc, tôi sẽ liên lạc với
cậu.”

Huân tước Arthur ra về với cảm giác nhẹ nhõm. Dường như mọi nỗi

buồn lo không còn trĩu nặng trong lòng anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.