TỘI ÁC CỦA HUÂN TƯỚC ARTHUR SAVILE VÀ CÁC TRUYỆN NGẮN KHÁC - Trang 50

dâng cho nàng tất cả. Họ là cặp uyên ương đẹp đôi nhất London nhờ một
tình yêu không vụ lợi. Cha nàng cũng mến anh, nhưng anh nào dám thưa
đến chuyện đính ước. Ông vẫn thường nhắn nhủ: “Chừng nào con có mười
ngàn bảng thì chúng ta sẽ nói về chuyện này, con trai.” Những lời đó nhấn
chìm Hughie trong âu sầu, anh chỉ biết tìm niềm ủi an nơi Laura.

Một ngày nọ, trên đường đến nhà Laura ở khu Holland Park, Hughie tạt

qua thăm người bạn thân Alan Trevor. Trevor là một họa sĩ. Thời buổi này
họa sĩ nhiều như nấm sau mưa, nhưng Trevor còn là một nghệ sĩ, mà nghệ sĩ
thì hiếm có hơn. Đối với Hughie, Trevor là một người bạn có phần kì quái
và nhếch nhác với khuôn mặt tàn nhang cùng bộ râu đỏ bù xù. Song, một khi
đã cầm cây cọ thì đó là một nghệ nhân thực thụ. Tác phẩm của anh luôn
được công chúng săn lùng. Ngay từ khi vừa quen, anh chàng họa sĩ đã bị lôi
cuốn bởi vẻ quyến rũ riêng của Hughie. Trevor vẫn thường nói: “Một họa sĩ
chỉ nên quen biết những người đẹp và ngốc nghếch, những người mang đến
cho họ khoái cảm nghệ thuật khi chiêm ngưỡng và sự ngơi nghỉ về trí tuệ
khi hàn huyên. Những gã trai bảnh bao và những cô nàng đỏm dáng chẳng
phải đang điều khiển thế giới này sao, đó cũng là việc mà họ nên làm.” Dù
nói vậy, khi càng thân nhau hơn, Trevor lại có thiện cảm với sự thông minh,
tính sôi nổi, lòng khoan dung và sự táo bạo của Hughie. Vì lẽ đó, Hughie
được đặc cách đón chào tại phòng tranh này.

Hughie bước vào phòng tranh của Trevor đúng lúc người bạn thân đang

hoàn thiện những nét cuối cùng cho chân dung toàn thân kích thước thật của
một người ăn xin. Một ông già đang đứng làm mẫu trên một cái bục ở góc
phòng. Người đàn ông xác xơ, khắc khổ, khuôn mặt đầy những nếp nhăn
như tấm da khô, và biểu cảm thê lương. Trên vai ông là một chiếc áo khoác
nâu thô cũ, tả tơi và rách rưới; đôi ủng mòn vẹt vá víu; một tay chống chiếc
gậy xù xì còn tay kia giơ chiếc mũ nát bươm cầu xin chút bố thí.

“Thật không tin nổi, một người mẫu xuất sắc!” Hughie nói khẽ khi bắt

tay bạn.

“Không tin nổi ư?” Trevor kêu lên hào hứng. “Tớ cũng nghĩ thế. Không

phải ngày nào cũng gặp những người như thế này. Cả một công cuộc tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.