TỘI ÁC CỦA HUÂN TƯỚC ARTHUR SAVILE VÀ CÁC TRUYỆN NGẮN KHÁC - Trang 84

hình những ngôi sao rất lớn, có một con chim sơn ca lảnh lót suốt đêm. Suốt
cả đêm thâu nó hót mãi, và mặt trăng trong suốt buốt giá từ trên cao rọi
xuống bóng cây thủy tùng vươn cành ôm trọn lấy những người ngủ yên.”

Đôi mắt của Virginia ngấn lệ, cô giấu khuôn mặt vào lòng bàn tay thổn

thức.

“Ông nói tới khu nghĩa trang phải không?”

“Đúng rồi, Cái Chết. Cái Chết đẹp đến thế. Được nằm trong lòng đất

mềm mại, cỏ rậm rì trên đầu và lắng nghe âm thanh của sự lặng im. Không
có quá khứ, cũng chẳng có tương lai. Được quên đi thời gian, được tha thứ
cho cuộc sống và được an nghỉ. Cô có thể giúp đỡ tôi. Cô có thể mở cánh
cửa đến với Cái Chết cho tôi. Tình Yêu luôn ở bên cô, mà Tình Yêu thì
muôn đời mạnh hơn Cái Chết.”

Virginia run rẩy, một cơn rùng mình chạy dọc cơ thể cô và trong một

lúc, họ im lặng. Cô tưởng chừng mình đang gặp một cơn ác mộng khủng
khiếp.

Thế là hồn ma lại lên tiếng, giọng lão nghe như tiếng gió thổi.

“Cô đã bao giờ đọc lời tiên tri trên cửa sổ thư viện chưa?”

“Có, thỉnh thoảng,” cô gái nhỏ kêu lên, ngước nhìn. “Tôi nhớ nó khá

rõ. Nó được vẽ bằng những ki tự màu đen kì lạ và rất khó đọc. Chỉ có sáu
dòng thế này:

Khi một cô gái vàng có thể chiến thắng
Lời nguyện cầu phát ra từ đôi môi của tội lỗi
Khi những cánh đồng hạnh nhân hoang vắng khai hoa
Và một đứa trẻ trao đi những giọt nước mắt
Thì ngôi nhà sẽ được yên tĩnh
Sự thanh bình sẽ trở lại Canterville

Nhưng tôi không hiểu ý nghĩa của nó là gì.”

“Chúng có nghĩa là cô phải khóc thay tôi cho những tội lỗi của tôi, vì

tôi không có nước mắt; và cầu nguyện cùng tôi thay cho linh hồn tôi, vì tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.