TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 119

“Ông bảo có ba khả năng kia mà.”

“Ừ, phải đấy,” cảnh sát trưởng nói. “Tức là có hai người trên đảo này đã có
động cơ để giết Arlena Marshall. Một người là ông chồng, còn người kia là
vợ ông.”

Nhìn ông cảnh sật trưởng trân trân chết điếng, Patrick hỏi:

“Vợ tôi ư? Christine ư? Ông muốn nói Christine có dính líu gì vào vụ này
à?”

Anh ta đứng lên rồi cứ đứng dó hơi lắp ba lắp bắp một chút khi cố nói
nhanh:

“Ông điên rồi - điên mất rồi - Christine ư? Này, không thể nào. Thật nực
cười!”

Đại tá nói: “Dù sao đi nữa, ông Redfern ạ, ghen tuông là động cơ rất mãnh
liệt. Phụ nữ khi ghen hoàn toàn không còn kiểm soát mình được nữa.”

Patrick nghiêm giọng nói: “Không phải Christine. Cô ấy - ôi cô ấy không
phải như thế đâu. Cô ấy đã bất hạnh, đúng thế. Nhưng không phải loại người
- ôi, cô ấy không có tính hung bạo đâu.”

Hercule Poirot gật đầu có vẻ đăm chiêu. Hung bạo. Cũng là cái từ Linda
từng dùng. Cũng như trước đó, ông đồng tình với cảm giác ấy.

“Ngoài ra,” Patrick nói tiếp chắc như đinh đóng cột, “như thế là phi lý.
Arlena khoẻ gấp đôi Christine. Tôi còn không biết Christine có siết cổ nổi
một con mèo con không - chắc chắn không thể siết cổ người mạnh mẽ như
Arlena. Và Christine chẳng chịu trèo thang ấy xuống bãi biển. Cô ấy không
quen những việc như thế. Và - ôi, toàn bộ việc này thật quái đàn!”

Đại tá Weston gãi tai có vẻ phân vân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.