TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 131

không mất chiếc vòng tay mà chỉ để quên đâu thôi. Cứ hay vội vàng nên lại
không nhớ đặt cái này cái kia ở đâu.”

Bà ta tạm dừng, hít vào nhè nhẹ rồi lại bắt đầu nói tiếp: “Tôi xin thưa, và tôi
biết ông nhà tôi cũng nhất trí, là chúng tôi sẵn lòng làm bất cứ việc gì để hỗ
trợ cảnh sát Anh về mọi mặt. Vì thế xin tiến hành ngay, hỏi chúng tôi tất cả
những gì các ông muốn biết ạ!”

Đại tá Weston mở miệng, chực làm theo lời mời gọi, nhưng đành phải nín
lặng trong lúc bà Gardener nói tiếp:

“Đúng em đã nói thế không, Odell à, có phải không? Đúng là như thể, phải
vậy không?”

“Phải, em yêu à,” ông chồng đáp.

Đại tá vội vàng lên tiếng: “Tôi hiểu, bà Gardener ạ, bà với chồng đã ở ngoài
bãi biển suốt buổi sáng à?”

Lần này ông chồng xen vào trước:

“Đúng như thể.”

“À, tất nhiên chúng tôi đã ở đó,” bà vợ đáp. “Một buổi sáng yên bình thật
đẹp trời, y hệt như bất cứ buổi sáng nào khác, nếu ông hỏi tôi, có lẽ còn hơn
thế nữa và chẳng hề biết được chuyện đang xảy ra cách đấy có một quãng,
trên cái bãi biển quạnh hiu ấy.”

“Hôm nay ông bà có khi nào trông thấy Arlena Marshall hay không?”

“Chúng tôi không thấy. Tôi đã nói với Odell nhà tôi là, sáng hôm nay cô vợ
Marshall đi đâu mất nhỉ, để trước là chồng đi tìm, rồi sau là anh
chàngRedfern bảnh trai ấy. Anh ta sốt ruột quá thể, cứ ngồi đó cau có nhìn
mọi người và mọi vật. Tôi tự nhủ đã có cô vợ nhỏ bé xinh đẹp thế rồi, mà
sao anh ta lại phải chạy theo ả đàn bà ghê gớm ấy chứ? Tôi đã cảm thấy cô ả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.