TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 193

Thật bất ngờ, Linda đột nhiên nói thật hung hàng:

Cháu sẽ không bao giờ quên đâu.

Linda quay ngoắt đi rồi chạy về khách sạn. Rosamund đăm đăm nhìn theo.

“Có một điều tôi muốn biết, thưa cô.”

Christine Redfern liếc nhìn lên Poirot có vẻ hợi ngơ ngác. “Sao ạ?” cô hỏi.

Hercule Poirot có hơi để ý một chút đến sự lơ đãng của cô. Ông đã lưu ý
cách cô dõi mắt nhìn theo bóng dáng chồng đang đếm bước lui lui tới tới
trên trảng đất bên ngoài quầy rượu, nhưng lúc này ông không qụan tâm đến
những vấn đề thuần túy trong quan hệ vợ chồng, mà chỉ muốn biết các thông
tin.

“Phải, thưa cô. Đó là một câu - một câu ngẫu nhiên cô nói hôm nọ khiến tôi
chú ý.”

Vẫn dán mắt vào Patrick, Christine hỏi:

“Gì thế? Tôi đã nói gì ạ?”

“Đó là khi trả lời một câu hỏi của cảnh sát trưởng. Cô kể lại vào buổi sáng
xảy ra án mạng, cô đã vào phòng Linda và không thấy con bé trong phòng,
sau đó Linda đã trở lại, và chính lúc đó cảnh sát trưởng hỏi cô là con bé đã
đi đâu.”

Christine có vẻ hơi sốt ruột.

“Và tôi nói là nó đã đi tắm biển à? Phải thế không?”

“A, nhưng cô không hoàn toàn nói như vậy. Cô không nói “nó đã đi tắm
biển”. Lời cô nói là, “con bé bảo đã đi tắm biển”.”

“Cũng y như nhau, khác gì đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.