TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 201

“Ông là người từng trải - tôi nghĩ là người rất nhạy bén. Nói thẳng ra ông có
ý kiến gì về cô Marshall quá cố?”

Hàng lông mày của ông Gardener nhướn lên vì kinh ngạc, ông thận trọng
liếc nhìn quanh rồi hạ giọng

“Ông Poirot này, tôi có nghe vài chuyện mà mọi người, đám phụ nữ ấy, hay
nói qua nói lại – chắc ông hiểu rồi.” Poirot gật đầu. “Nhưng nếu ông muốn
hỏi thì tôi xin cho ông biết ý kiến thẳng thắn của tôi, và đó là: cái cô đó xinh
thì có xinh, nhưng thật là ngu ngốc!”

Hercule Poirot nói với vẻ trầm tư: “Bây giờ thì thật là thú vị.”

Rosamund hỏi: “Thế là đến lượt tôi rồi nhỉ?”

“Xin lỗi cô nói gì vậy?”

Cô bật cười: “Hôm kia cảnh sát trưởng đã tiến hành cuộc diều tra của ông ta.
Ông ngồi gần bên. Hôm nay chắc ông đang thực hiện cuộc thẩm tra không
chính thức của riêng mình. Tôi đã để ý ông. Trước tiên là chị nhà Redfern,
sau đó tôi thoáng thấy ông qua cửa ở sảnh, nơi bà Gardener đang chơi cái trò
ghép hình đáng ghét. Bây giờ thì đến lượt tôi.”

Hercule Poirot ngồi xuống bên cạnh cô. Họ đang ở trên Gành Nắng. Bên
dưới mặt biển rực lên một màu xanh lục sẫm. Xa xa ngoài kia chói lọi một
màu xanh lam nhạt.

Poirot nói: “Cô rất thông minh, Mademoiselle. Tôi đã nghĩ như vậy kể từ khi
tới đây. Bàn việc này với cô thật thích thú.”

Rosamund Darnley hỏi thật dịu dàng:

“Ông muốn biết tôi nghĩ gì về toàn bộ chuyện này hay sao?”

“Sẽ rất thú vị đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.