TỘI ÁC DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI - Trang 48

Ông Blatt nháy mắt. “Là ông nói thế thôi, đúng không?”

Poirot đáp: “Không nhất thiết phải vậy đâu.”

“Ôi! Này này! Với tôi ông cứ yên tâm. Tôi không rêu rao lại tất cả những gì
mình nghe thấy đâu! Hẳn sẽ không tiếp tục được con đường của mình nếu
như chẳng biết cư xử. Nhưng ông biết hầu hết mọi người làm gì - cứ lách
cha lách chách mọi chuyện họ nghe được! Giờ ông không chịu nổi chuyện
đó! Chính vì thế ông phải giấu là mình đến đây để nghỉ hè chứ chẳng làm
chuyện gì khác.”

Poirot hỏi: “Và tại sao ông lại cho là ngược lại?”

Ông Blatt nheo một mắt nói: “Tôi là người từng trải. Biết rõ dáng vẻ bên
ngoài của một con người. Một người như ông sẻ đến sòng bạc Deauville hay
Le Touquet hoặc xuống Rừng Thông Juan. Đấy là - thành ngữ gì ấy nhỉ? - là
nơi trú ngụ tinh thần của ông.”

Poirot thở dài. Ông nhìn ra cửa sổ. Mưa đang rơi và sương mù vây quanh
hòn đảo.

“Có thể ông nói đúng! Ở dó ít nhất lúc thời tiết ẩm ướt thường có những trò
tiêu khiển.”

“Casino muôn năm!” ông Blatt nói. “Ông biết không, tôi đã phải làm việc
khá vất vả gần hết cả đời. Chẳng có thời gian nghỉ lễ hay hưởng món ngon
vật lạ. Tôi quyết định sẽ thành đạt và đã thành đạt rồi. Bây giờ tôi có thể làm
những gì mình thích. Tiền của tôi cũng nhiều như ai. Tôi đã hiểu chút ít về
cuộc đời, xin nói cho ông biết.”

Poirot lẩm bẩm: “À, vậy sao?”

“Chẳng hiểu sao tôi lại đến nơi này nữa,” ông Blatt nói tiếp.

Poirot nhận xét: “Tôi cũng thắc mắc như vậy đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.