TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 109

bố. Chẳng ổn tí nào.

- Chắc lúc đó chỉ có bố là đàn ông thôi chứ gì?

- Coi thường bố quá, nhân viên quán lúc đó toàn đàn ông nhé,

năm người đấy.

Tôi lại nhắm mắt, hình dung cảnh đó một lần nữa. Nhưng

trong đầu chỉ hiện lên cảnh bố và mẹ bây giờ, cười nói, gây gổ, xoay
lưng lại với nhau và làm phần việc của mình. Bố lại bật nắp lon bia
mới. Tôi thầm nghĩ “chém gió là cái chắc”. Không thể nào tưởng
tượng được mẹ lại là người bắt chuyện với một người đàn ông không
quen biết. Hình ảnh mẹ không bao giờ mặc váy, rảo bước trong khu
chợ, còn dễ hình dung hơn. Ngược lại là cái chắc. Bố mới là người
bắt chuyện với khách đến tiệm lúc đó là mẹ. Hẳn bố cứ bám dai
như đỉa nên được mẹ chấp nhận hẹn hò; lửa cũng không nhen được,
tay chân thì lóng ngóng làm mẹ thấy tội nghiệp nên lỡ nói lời an ủi
giống tôi lúc nãy, chắc luôn. Kiểu như “không sao đâu, để em làm
cho”.

- Mẹ say bố như điếu đổ ấy chứ!

Mặt bố ửng đỏ vì bia và lửa, bố “cường điệu” như vậy nên tôi

càng chắc chắn là bố xạo.

Bố bắt đầu say, đòi “cắm trại mà, hát đi, nhảy múa đi!” rồi

lớn tiếng gây ồn ào nên tôi cố sức kéo bố vào lều, chuẩn bị chỗ
ngủ. Tôi gom đống báo bố lượm về, trải ra rồi lấy hết quần áo
đặt chồng lên để nằm nhưng dưới lưng vẫn lộm cộm, đau cả người.
Không biết có phải vì say quá rồi không mà ngay khi nằm lăn ra là
bố chẳng còn nhắc gì đến hát hò, nhảy múa nữa mà cất tiếng…
ngáy luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.