TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 121

C

Chương 13

húng tôi đến nhà người quen của bố vào sáng sớm.

Tối hôm qua, hơn chín giờ chúng tôi phát hiện một quán mỳ

trơ trọi dọc đường, tôi và bố ngồi ở quầy cùng chia nhau một bát
mỳ. Hẳn đó là những đồng tiền cuối cùng còn sót lại nên bố
không gọi bia. Không biết chủ quán nhìn bộ dạng chúng tôi và nghĩ
gì mà im lặng đem cho một đĩa há cảo chiên.

Sau đó chúng tôi lại tiếp tục đi xe đạp, thật lâu. Đến hơn mười

hai giờ bố tuyên bố gục ngã, ghé vào ghế đá công viên gần đó
nằm ngủ. Vừa chợp mắt thì mấy con muỗi vo ve bay đến làm tôi
chợt tỉnh nhưng liền sau đó ngủ say như chết luôn.

Tôi thức giấc khi toàn thân ngứa ngáy không chịu nổi. Cánh tay,

cẳng chân, ở đâu cũng có nốt muỗi đốt. Bố cũng gà gật thức dậy,
gãi sồn sột khắp người. Không gian vẫn còn mờ tối nhưng bố
trầm giọng nói “đi thôi” nên tôi lại ngồi lên yên sau.

Một dòng sông nhỏ chảy giữa hai bờ cỏ. Tiếng gà gáy sáng. Chung

quanh không một tòa nhà cao tầng, rải rác vài ngôi nhà cách xa
nhau nhưng tôi trông chúng cứ giông giống nhau. Vẫn một màu xám
bàng bạc của bình minh chưa ló rạng, bầu trời mờ mờ trắng chẳng
rõ là ban sáng hay chập tối. Không biết đã từng đến đây lần nào
chưa mà bố mạnh dạn xuống xe, xăm xăm bước đến một ngôi nhà.

- Còn sớm quá mà…

Tôi nói.

- Không sao. Sasaki dậy sớm lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.