TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 122

Bố bấm chuông cửa không chút e dè.

Sau một quãng im ắng đến mức cứ tưởng trong nhà không có ai

thì bỗng cửa bật mở. Một người đàn ông mặc pyjama xuất hiện. Vừa
dụi mắt vừa nhìn bố rồi “ồ ồ”, còn khi nhìn thấy tôi đứng sau
lại “à à”.

Ngồi xuống ghế salon ở phòng khách, trong lúc chờ chú Sasaki

rót cà phê, tôi nhìn quanh nhà. Ánh sáng bình minh như mới thức
dậy rọi qua lớp rèm cửa đăng-ten khiến căn phòng thật sáng. Trên
kệ tủ sát tường đầy tranh ảnh. Góc phòng đặt một chậu cảnh lá thật
to nhưng có điều mấy chiếc lá bên dưới nham nhở như bị sâu gặm.
Vừa chuyển ánh mắt sang tủ chén bát thì tôi kêu “á” một tiếng thật
nhỏ.

Một con mèo trắng khoang đen ngồi trên tủ chén bát trắng như

một vật trang trí.

- Cà phê cũng được mà hả?

Chú Sasaki vừa đặt tách xuống bàn vừa hỏi tôi. Tôi đáp thật to:

- Dạ!

Tôi nhìn theo chú Sasaki quay vào bếp lấy gì đó rồi lại kêu “á”

một tiếng nữa. Một con mèo trắng muốt ngồi trước tủ lạnh, hai
con mắt như hai viên bi cứ nhìn chúng tôi như đang muốn hỏi đôi
điều. Không chỉ vậy. Nơi chồng báo chất đống trên bàn là một
con mèo nâu, khuất sau thùng giấy ở mép cửa lại là một con mèo
mun. Trời! Đến bốn con mèo. Vậy mà bố không màng gì đến lũ
mèo, chỉ uống cà phê và khen:

- Ngon quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.