TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 36

nhóc ăn vận hoa lá cành, màu mè sặc sỡ. Mà họ muốn nhìn sao cũng
được, có điều tôi đang rất không muốn bị họ nghĩ người đàn ông
đầu bù tóc rối vụng về đến nỗi không đập vỡ được quả trứng, còn
làm đổ cả lòng trắng ra bàn kia là bố tôi. Sáng nào ông cũng xấu xí
đến vậy sao? Tôi gắng hết sức mình để giả vờ như không biết gì,
đập trứng đàng hoàng, dùng đũa đúng cách, ăn uống nghiêm chỉnh.

Mãi đến khi ăn sáng xong xuôi, đi mua lon cà phê và ngồi uống

trên sofa phòng khách, bố mới trở về trạng thái bình thường. Bố
nói bằng một giọng nặng trịch như đội trưởng:

- Bây giờ công bố lịch làm việc hôm nay.

- Còn có lịch làm việc nữa hả?

- Có. Trước tiên, đi trả xe. Sau đó, đi xe điện ra biển. Chiều tối là

đến.

Mới hôm qua bố còn bày đặt nói “không biết đi đâu” vậy mà

hôm nay có lịch đi biển! Chỉ mới nghe từ “biển” thôi là tôi đã muốn
nhảy ùm xuống nước ngay lập tức rồi, cơ mà nếu đồng ý liền thì
quê lắm.

- Trả xe là sao? Trả cho ai? Chứ không phải của người ta cho hả?

Với lại, bố nói đi biển nhưng quyền chọn lựa là của con mà.

- Haru chỉ biết có mỗi siêu thị, nhà hàng nên xin lỗi nhé, để bố

quyết. Và đừng có quên là Haru có chút quyền lựa chọn nhưng
người nắm quyền chủ đạo vẫn là bố!

Bố nói với giọng điệu như ma vương trong phim hoạt hình rồi

đứng dậy. Quấn lại vạt áo yukata, bố rảo những bước dài về phòng.
Thật lòng mà nói, tôi bắt đầu thấy hứng khởi. Nếu không có ai
nhìn chắc tôi đã chạy quanh hành lang, nhảy nhót tưng bừng cho hả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.