TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 47

C

Chương 5

húng tôi đã mua đồ tắm ở nhà ga. Góc trong cùng của một
tiệm bán bánh kẹo và quà lưu niệm có treo vài bộ đồ tắm lạc
lõng, chúng tôi chỉ còn cách chọn mua ở đó. Tôi cố tình lựa

một bộ bèo nhún, diêm dúa mà nhất định tôi sẽ không bao giờ đụng
đến nếu không rơi vào tình cảnh như hiện nay. Bố cũng mua một
cái quần bơi như quần lót. Cũng muốn có phao bơi, ván lướt này
nọ nhưng khi thấy bố ra sức dò xem giá từng món đồ, tự nhiên tôi
không thể đòi hỏi gì với bố được nữa. Khi nghe tôi nói “chẳng cần gì
nữa” thì bố thở phào, cười nhẹ nhõm. Trông mất phong độ ghê.

- Thương lượng được chứ?

Tôi hỏi bố khi rảo bước trên con đường nhỏ dẫn ra biển, bao bọc

hai bên đường là hàng rào cây được xén tỉa gọn gàng.

- Chẳng suôn sẻ gì, mẹ mày đúng là cứng đầu.

Tôi nhìn lên, mép bố lỉa chỉa những sợi râu nhỏ. Nhìn bố như tội

phạm bắt cóc trẻ em thứ thiệt. Bên kia hàng rào có vài cây thân cao
to, mọc thẳng đứng, tiếng ve từ đó vọng xuống rền vang. Con
đường cứ thế thẳng ra biển nhưng trước mặt tôi cứ sóng sánh sao sao
khiến tôi cảm giác chẳng còn biết mình là ai, đang đi đâu với tên
bắt cóc này.

- Vậy chứ bố đòi mẹ cái gì? Không phải tiền thì bố đòi gì để đổi

con?

Bố không trả lời câu hỏi đó mà nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.