TÔI BỊ BỐ BẮT CÓC - Trang 98

tiền mua đâu”.

Cứ nghĩ từ đây sẽ lại lên xe điện, đi xe buýt nữa thì bố lại đi về

hướng siêu thị trước nhà ga.

- Mua gì vậy?

Tôi hỏi khi thấy bố đẩy chiếc xe mua hàng màu bạc. Bố chỉ

cười giả lả, không trả lời.

Tôi lờ mờ biết được số tiền bố mang theo đang ít dần đi.

Không mua nào đồ tắm, áo quần, bánh kẹo vô tội vạ như lúc trước
nữa, thời gian đầu còn ở nhà nghỉ, nhưng từ lúc trọ ở chùa thì mỗi
lần nghỉ ở đâu bố đều kiểm tra giá cả từng chút một. Có lần bỏ ra
cả ba tiếng đồng hồ hỏi vòng quanh chỉ để tìm cho ra nhà trọ rẻ
nhất.

Tôi hỏi bố đang đứng sững người trước quầy rau củ:

- Bộ có tiền sao?

Bố cúi xuống nhìn tôi và cười to đến mức thật thiếu tự nhiên.

- Xem ra không mấy tin tưởng bố nhỉ. Không có tiền thì vào

siêu thị làm quái gì. Bí quyết để vui vẻ trong siêu thị là mặc sức mua
sắm mà không lo nghĩ đến chuyện tiền nong.

Nói rồi bố ào ào nhặt nào ớt, nào hành tây, bắp sú vào rổ, đúng

là mặc sức.

Nghe bố nói không cần phải lo nghĩ nên tôi lấy làm yên tâm,

nhìn một lượt siêu thị. Ôi chao, siêu thị! Lâu ngày quá đi mất! Mà
sao ở đây rộng quá vậy không biết. Mát mẻ, sáng sủa, sạch sẽ, hết
thảy mọi vật đều trật tự, đâu vào đấy. Tuy nằm trước nhà ga nhưng
siêu thị vắng vẻ đến lạ lùng. Chỉ có một ông bác mang dép và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.