TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 12

đường tới hiệu thuốc, cô đi ngang đám thanh niên đang bận rộn buộc một
con hươu vào thùng xe tải. Lúc ấy là tháng Hai, đã hết mùa săn bắn. Trong
một thoáng, cô muốn dừng lại, ghi tên chúng và báo cảnh sát để bảo đảm
chúng sẽ bị trừng phạt đích đáng, nhưng lại im lặng cho qua.

Đã là sĩ quan cảnh sát, lúc nào cũng phải là sĩ quan cảnh sát sao?
Không. Không đời nào.
Mười hai ngày nữa.
Mười tám tháng Tư.
Cô uống nốt chỗ rượu Armagnac, tựa đầu vào tảng đá và nhắm mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.