TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 164

Bakken dang cánh bay đi. Cô không nghe thấy hắn nói gì. Một hình ảnh
trong nghĩa trang. Bia mộ của Sigrid. Người vô hình lại thì thầm vào tai cô.
Tiếng chuông nhà thờ từ xa vọng lại. Trên một hòn đảo. Chuông nhà thờ
đang rung ở Hitra. Tiếng chuông lảnh lót từ miền cực lạc đang vang lên
trên chiếc điện thoại trong túi quần cô để gần giường. Vẫn còn ngái ngủ, cô
vươn tay về hướng tiếng chuông, nhấn màn hình và bắt đầu nói trước khi
cô hoàn toàn tỉnh táo.

“Ai đó? Mia đây.”
“Xin lỗi đã làm chị tỉnh giấc?”
Đó là Gabriel Mørk, anh chàng mới vào, một hacker dễ thương và hay

đỏ mặt.

“Không,” Mia nói rồi ngồi dậy trên giường. “Mấy giờ rồi?”
“Chín giờ.”
“Lạy Chúa! Cậu bắt đầu làm việc hơi sớm.”
Lúc này Mia đã tỉnh hẳn. Giấc mơ của cô đã qua. Phòng khách sạn đột

nhiên hiện rõ trước mặt.

“Tôi không về nhà.”
“Tức là giờ cậu ở luôn tại văn phòng?”
Gabriel cười nhẹ.
“À không… hoặc cũng gần như thế. Còn nhiều thứ phải học. Tôi cảm

thấy mình phải có trách nhiệm.”

“Tôi biết,” Mia bảo.
Cô ra khỏi giường, kéo rèm cửa.
Một ngày mới của mùa xuân ở trung tâm Oslo. Trẻ con chơi trong Công

viên Spikersuppa. Người về hưu đi bộ xuôi ngược Karl-Johan. Nhà vua
đang ở trong lâu đài. Các chính trị gia trong Quốc hội. Mọi người đang làm
công việc hằng ngày của họ, và trách nhiệm của cô là bảo đảm họ có thể
thực hiện được những việc ấy. Cô hiểu quá rõ điều gì đã thôi thúc anh
chàng hacker trẻ mới được tuyển dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.