TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 199

không, anh ta không làm được. Anh ta phải uống rất say mới thả lỏng được
người. Đôi khi chúng tôi phải yêu cầu Randi về khi cô ta bắt đầu làm phiền
các khách khác.”

“Anh biết tại sao không?”
“Chuyện anh ta nhảy lầu hả?”
Mia gật đầu. Charlie thở dài.
“Không biết. Cuộc đời ngoài kia khó sống lắm, tôi chỉ có thể nói thế.

Muốn làm người bình thường cũng khó. Thậm chí càng khó khi xã hội
muốn anh phải là người này, trong khi cơ thể lại bảo anh là một loại người
khác.”

“Không ai bình thường được như anh,” Mia giơ cao ly nói. Charlie cười

khúc khích.

“Tôi ư? Lạy Chúa! Ba mươi năm trước tôi đã từ bỏ nó, nhưng cô biết

đấy, không phải ai cũng giống tôi. Một số cảm thấy tội lỗi, xấu hổ và bất
an. Chúng ta có thể có Internet trên điện thoại di động, đưa tàu đáp xuống
sao Hỏa, nhưng tinh thần và tình cảm chúng ta vẫn như đang sống trong
thời kỳ ăn lông ở lỗ; nhưng, cô hiểu hết mà.”

“Tôi ư?” Mia hỏi.
“Ừ, vì cô thông minh, nên tôi mới thích cô. Và xinh đẹp nữa, rõ ràng cả

vì thế, nhưng cái chính là thông minh. Tôi không cần giải thích mọi thứ với
cô. Sao cô không làm thủ tướng hả Mia? Để dạy đất nước này một hai
điều?”

“Ồ, tôi không nghĩ đó là ý hay.”
“Cô có thể đúng. Cô quá tử tế nên không làm được.”
Charlie tặc lưỡi, rót Jäger vào cốc của hai người.
“Cô ta thường đến đây một mình à?”
“Ai? Randi ư?”
Mia gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.