TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 214

“Cậu nói thế là có ý gì?”
“Andrea biến mất đúng khi Hamlet sắp diễn, còn cậu thì ghi lời mở màn

trên tờ giấy. Tớ nghĩ hai cái đó có liên quan tới nhau.”

Mia mỉm cười, chìa tay bắt tay bạn.
“Thôi không nói chuyện này nữa. Xem ra cậu cũng có quá đủ bi kịch

trong đời rồi. Chỉ là trùng hợp, không liên quan đâu. Được chứ?”

“Ừ,” Susanne tán thành. “Tớ không nên uống nữa. Bia rượu làm tớ suy

nghĩ lung tung.”

“Mình đồng ý”, Mia mỉm cười. “Mình sẽ không bao giờ động đến giọt

nào nữa.”

“Đó chính xác là điều sáng nào thức dậy tớ cũng tự nói với mình,”

Susanne khúc khích. “Nhưng vừa cảm thấy khá hơn là lại quên mất. Kỳ
cục, phải không?”

“Ừ, kỳ thật,” Mia cười lớn.
“Thôi, tớ phải chạy đây,” Susanne nói rồi đứng dậy. “Tớ cần về nhà, thay

đồ trước khi buổi tổng duyệt bắt đầu. Mọi người sẽ soi mói nếu tớ xuất hiện
trong bộ quần áo hôm trước. Chẳng cần đợi lâu, họ sẽ bắt đầu nhìn quanh
phòng, xem ai là người tối qua không ngủ trên giường. Cậu hiểu chứ?”

“Mình hiểu,” Mia gật đầu. Cô đứng dậy, ôm hôn Susanne.
“Cám ơn cậu,” Susanne nói. “Sẽ gặp lại.”
“Rất sẵn sàng,” Mia nói. “Nhưng không bia rượu. Lần sau uống trà thôi

đấy.”

“Được,” Susanne mỉm cười.
Cô bạn tóc vàng cầm túi xách, vẫy tay chào khi rời nhà ăn khách sạn, cố

làm vẻ tỉnh táo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.