TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 260

“Chỉ giữa tôi và anh thôi mà,” Mia nháy mắt.
“Chúng tôi đã có cách giải quyết,” Benjamin nói vội.
“Giải quyết thế nào?”
“Bà cố tôi thay đổi di chúc trước khi bà mất.”
“Bà ấy cho nhà thờ bao nhiêu?”
“Tất cả,” Benjamin ho.
“Nhưng anh không cố ngăn lại à?”
Anh ta gật đầu.
“Bố tôi liên hệ với nhà thờ. Dọa sẽ kiện họ. Ông hứa cho họ một số tiền.

Và chuyện kết thúc ở đó.”

“Bao nhiêu tiền?”
“Cũng đủ,” Benjamin lẩm bẩm.
Mia quan sát anh chàng diễn viên một lúc. Anh ta có vẻ thành thật và

ngây thơ, nhưng dẫu sao đi nữa cũng là diễn viên cơ mà? Anh ta có thể đã
sử dụng hợp đồng điện thoại di động dưới tên Veronica Bache và chẳng vừa
nói với cô anh ta đang tập vở Hamlet đó sao?

Ai đó?
Cô định đưa anh ta về trụ sở để lấy lời khai một cách chính thức hơn,

nhưng quyết định tốt hơn là nên theo dõi anh ta. Việc này sẽ nhanh chóng
cho họ biết Benjamin Bache có phải là người như anh ta nói không.

“Rất cảm ơn anh,” Mia nói, lại bắt tay anh ta. “Anh đã giúp chúng tôi rất

nhiều.”

Cô đứng lên, kéo khoá áo khoác.
“Chỉ thế thôi à? Cô không muốn ăn gì sao.”
“Không, nhưng cảm ơn anh đã mời. Gặp anh sau, Benjamin.”
“Vâng, gặp lại sau nhé, Mia.”
Mia đội mũ, rời quầy cà phê nhà hát với nụ cười trên môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.