TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 261

45

T

obias Iversen thu người thật nhỏ, trườn về chỗ mô đất. Từ vị trí này,

nó có thể nhìn rõ trang trại. Nó đã dựng lều sâu trong rừng giữa đám cây,
nơi không ai có thể nhìn thấy, và nghỉ đêm ở đó. Lúc đầu nó tính về nhà,
nhưng vì cuộc gặp cô gái trong bộ đồ màu xám, đơn giản là nó phải ở lại.
Rakel. Đó là tên cô. Cô đã viết cho nó mấy chữ yêu cầu giúp đỡ. Vì thế, ở
lại trong rừng quan trọng hơn là trở về ngôi nhà u ám nơi chẳng ai cười bao
giờ. Tobias mới mười ba tuổi, nhưng nó cảm thấy già hơn. Nó đã già dặn từ
lâu. Nó đã phải qua những việc không đứa trẻ nào đã trải qua, nhưng ngay
lúc này, điều đó không còn quan trọng. Ở đây, nó có thể làm những gì nó
muốn.

Tobias bò về phía bìa rừng và nâng ống nhòm. Sân trại im ắng. Nó không

biết đã mấy giờ, nhưng chắc còn sớm vì trời chưa sáng lắm. Lúc này nó có
thể thấy mọi vật rõ hơn. Tối qua nó chỉ có thể nhìn thấy những bóng người.
Không nghi ngờ gì, họ đang bận với các dự án xây dựng. Vật liệu để khắp
nơi: những tấm ván các cỡ khác nhau, những bao có thể là xi măng - nó
thấy một máy trộn bê tông, một máy kéo và máy đào đất nhỏ. Trên trang
trại có vài nhà đều màu trắng. Ngôi nhà chính, một nhà thờ nhỏ có thánh
giá trên nóc, hai nhà kính, ba nhà nhỏ hơn và một nhà để dụng cụ. Tối qua
Tobias đã nằm im một chỗ tới khi trời tối hẳn để theo dõi động tĩnh bằng
ống nhòm. Nó đã vẽ một sơ đồ nhỏ về khu vực này, ghi lại vị trí tất cả các
ngôi nhà, những bãi đất trống, các chồng cát, các đống gỗ to hơn và cổng.
Hàng rào cao mà hai đứa đã trao đổi thư bao quanh toàn bộ khu vực, và
như nó thấy, chỉ có một đường vào. Qua cổng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.