TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 282

“Là sao?”
“Cô cần một đôi,” Munch nói khi cho xe chạy về Drammensveien.
Mia chợt thấy bực, nhưng qua ngay. Cô mở ngăn để găng tay, lấy một túi

lozenge. Ngậm hai viên trước khi nhét vào túi áo da.

“Sao lại là Fredrikstad?” Munch hỏi thành tiếng. “Chẳng có nghĩa gì.

Chỗ ấy nhiều người qua lại.”

“Chúng ta quá chậm so với các diễn biến,” Mia nói, rút điện thoại.
“Cô nói thế là có ý gì?”
“Tên giết người đang bảo chúng ta làm dở.”
“Lạy Chúa,” Munch thở dài.
Mia tìm thấy số của Gabriel Mørk trên danh bạ điện thoại.
“Gabriel.”
“Chào, Mia đây. Cậu đi làm chứ?”
“Vâng,” Gabriel thở dài ở đầu bên kia.
“Cho tôi biết cậu có thể tìm được gì về pháo đài Isegran ở Fredrikstad.”
“Bây giờ à?”
“Ừ, Munch và tôi đang trên đường đến đó. Họ đã tìm thấy xác hai cô

bé.”

“Tôi có nghe.”
Đầu kia lại im lặng. Mia nghe tiếng Gabriel gõ bàn phím.
“Cậu tìm được gì không?”
“Tôi phải tìm cái gì?”
“Mọi thứ.”
“Được, tôi làm ngay,” chàng thanh niên nói, cố không ngáp. “Pháo đài

Isegran. Tên hòn đảo nhỏ ngoài khơi Fredrikstad. Chia nhánh sông
Glomma làm đôi. Được Bá tước vùng Borgsyssel tên gì đó xây dựng vào
cuối thế kỷ 12. Bằng đá và gỗ. Bị một ông vua hay ai đó tàn phá vào năm
1287. Pháo đài mới được xây dựng vào thế kỷ 16. Peter Wessel
Tordenskiold sử dụng chỗ đó làm căn cứ trong cuộc Chiến tranh Bắc Âu vĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.