TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 284

“Được.”
Mia đưa máy cho Munch.
“Ừ, Munch đây.”
Những bà mẹ của Munch. Vậy là cô đã đúng!
“Ừ, tôi hiểu,” Munch nói trên điện thoại. “Nhưng đừng lo về việc đó.

Như tôi đã nói, đây là việc riêng; chúng ta còn phải làm nhiều việc khác
quan trọng hơn. Cái gì? Nó có thể làm cậu điên đầu, nhưng tôi… Cái gì? Ừ,
tôi nhận từ một người bạn qua mạng. Từ Thụy Điển, ừ, ừ, tôi hiểu. Nói
chuyện với cậu sau.”

Munch cười thầm trước khi đưa máy trả Mia.
“Việc gì thế?”
“Không có gì quan trọng, chỉ là việc riêng.”
“Cậu ta giỏi,” Mia nói.
“Ai? Gabriel à? Ừ, rất giỏi. Tôi mến cậu ta. Tôi mừng đã tuyển cậu ta.”
Mia lấy một vỉ Bạn của ngư phủ, hơi hé kính xe.
“Cô nghe cậu ta nói gì không? Về pháo đài Isegran ấy?”
“Tất nhiên rồi,” Mia gật đầu.
Cô kể lại những gì Gabriel vừa nói với cô.
“Mẹ kiếp!” Munch khẽ chửi thề. “Vậy là việc này dính đến tôi? Mấy đứa

trẻ chết là lỗi của tôi?”

Munch nheo mắt, đấm mạnh vào tay lái.
“Chắc chắn chúng ta không biết điều đó,” Mia bảo. “Bao lâu nữa thì

đến?”

“Một tiếng rưỡi,” Munch nói.
“Tôi nghĩ nên chợp mắt một lát.”
“Ý hay đấy,” Munch gật đầu. “Chắc tôi cũng phải chợp mắt khi cô ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.