TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 321

58

S

arah Kiese đang đứng ngoài ngôi nhà gạch ở Mariboesgate, chờ người

phụ nữ có tên là Anette. Cô đã cố gọi liền mấy ngày, nhưng đường dây luôn
bận.

Bạn đã gọi vào đường dây của Phòng Cảnh sát Oslo. Tất cả tổng đài

đều bận. Xin vui lòng chờ.

Cuối cùng sau ba ngày cố gắng, cô đã gọi được. Lần cuối cùng phải chờ

hơn bốn mươi phút, nhưng cô không từ bỏ, kiên nhẫn chờ, và cuối cùng có
người trả lời máy. Cô cứ nghĩ người trả lời phải nói giọng dễ nghe, nhưng
không. Người phụ nữ có vẻ đang cáu. Gắt gỏng, kiểu Chị muốn gì? Sarah
Kiese bắt đầu nghĩ cô đang làm một việc không nên làm. Người phụ nữ đó
có lẽ nghĩ cô gọi vì tiền thưởng, nhưng không phải. Cô không quan tâm đến
tiền thưởng. Một triệu cua ron cho ai cung cấp thông tin có thể bắt được
thủ phạm của vụ án.
Cô đã đọc số tiền thưởng trên báo, và đúng lúc ấy một
ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu.

Chồng cô mất khoảng gần một năm trước. Anh ta ngã từ ngôi nhà thiếu

an toàn đang xây. Sarah Kiese mừng vì anh ta đã chết. Anh ta là một người
chồng khủng khiếp, gần như hủy hoại cuộc đời cô. Cô không muốn có gì
dính dáng đến anh ta. Cô thậm chí còn không dự đám tang của anh ta. Mùi
của những người đàn bà khác. Tiền biến mất khỏi túi anh ta; tiền trong
chiếc lọ trên nóc tủ lạnh mà cô tiết kiệm để thanh toán các hóa đơn cũng
biến mất. Vẻ mặt thất vọng của con gái cô trong những dịp hiếm hoi khi
anh ta về nhà nhưng không chơi đùa hay nói chuyện với nó. Thẻ nhớ mà gã
luật sư đưa có đoạn phim quay hơi mờ về cái anh ta đang xây. Một phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.