TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 339

mừng rỡ. Con muốn có một phòng toàn màu hồng và một giường của công
chúa. Con có thể có được không, mẹ?”

“Giường của công chúa?”
“Sao hả mẹ?”
“Mình phải đợi. Con xem khi nào?”
“Xem với ông ngoại.”
“Con với ông ngoại xem Sửa sang thái quá rồi à?”
“Vâng, con không biết tên phim mẹ ạ.”
Miriam đã nói rất rõ chương trình truyền hình nào được phép xem khi

cha cô đón Marion đến chơi, nhưng rõ ràng ông không nghe. Chả lẽ cha cô
thực sự đã xem loại chương trình truyền hình ấy. Cô thấy khó hình dung
nổi.

“Con và ông ngoại còn xem chương trình ti vi nào nữa?”
“Ô, con không được nói với mẹ điều đó.”
“Tại sao không?”
“Mẹ biết uống Coca và xem ti vi là bí mật của ông và con. Của con và

của ông. Và không được chia sẻ bí mật, đó là luật.”

“À, thì ra con không được kể với ai.”
Marion áp mặt vào cổ mẹ và nhắm mắt. Ngón tay cái đưa lên miệng,

nhưng nó dừng lại và bỏ xuống bụng. Một đứa con ngoan. Họ đã mất nhiều
thời gian để làm nó ngừng mút ngón tay. Cũng không dễ, nhưng bây giờ có
vẻ đã thành công. Miriam kéo chăn đắp và ôm chặt con.

“Mẹ ơi?”
“Mẹ tưởng con ngủ rồi?”
“Con không ngủ được khi đang nói chuyện,” Marion lại tinh quái nói.
“Ừ, rõ ràng là không rồi,” Miriam cười lớn.
Không nghi ngờ gì nữa, đó là một sai lầm. Cười. Việc này chỉ càng

khuyến khích nó, nhưng Miriam không thể không cười. Thật tình cô thích
con gái thức. Căn hộ im ắng và trống trải khi nó ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.