TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 356

65

H

olger Munch đứng ngoài phòng mẹ ông ở Nhà Dưỡng lão

Høvikveien, cố sắp xếp lại những ý nghĩ trong đầu. Gần đây xảy ra quá
nhiều chuyện, quá nhiều. Lời đe dọa nhắm vào Marion. Con gái và cháu
ông buộc phải ẩn náu ở một căn hộ an toàn. Họ đã tìm được Malin Stoltz.
Rồi họ lại mất Malin Stoltz. Mikkelson gọi ông không biết bao nhiêu lần,
nhưng ông vẫn chưa gọi lại. Ông ngồi xuống ghế, duỗi thẳng chân. Ông
thoáng nghe mùi gì khó chịu và hoảng hồn nhận ra mùi đó bốc ra từ người
ông. Ông đã thiếp đi mấy tiếng trên ghế trong văn phòng, không có thời
gian thay quần áo. Ông xoa mặt, cố mở to mắt. Nhờ trời ông có thể đưa mẹ
vào sống ở một nơi như thế này. Họ có bác sĩ trực nên thậm chí mẹ ông
không cần ra khỏi phòng. Bà khỏe. May mắn là không có gì nghiêm trọng
như lúc đầu ông tưởng.

May mắn!
Holger Munch tìm điện thoại gọi cho Miriam, nhưng không hiểu sao

không có tiếng trả lời. Ông lắc đầu, gọi lại nhưng kết quả vẫn vậy. Điển
hình ở cô. Cô gái bướng bỉnh. Ông đã hứa sẽ mang thêm cho họ đồ ăn,
quần áo mới, thêm nhiều đồ chơi cho Marion và giờ ông bị kẹt ở đây. Ông
gửi tin nhắn nói con gái gọi lại, rồi lại đút điện thoại vào túi áo khoác
nhung. Hành lang ấm. Ông cảm thấy ở đây hơi ngột ngạt. Lẽ ra ông phải
cởi áo khoác, nhưng người ông có mùi không được lành mạnh lắm. Ông
đứng dậy vào phòng vệ sinh. Ghé miệng vào vòi uống nước. Ông thấy
mình trong gương và không thích những gì ông thấy. Trông ông thật đáng
sợ. Căn hộ của Malin Stoltz lắp toàn gương từ sàn tới trần. Ông chưa bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.