TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 418

“Munch?” Anette nhắc, nhưng ông không chú ý nghe.
“Tôi cần biết Karen đang ở đâu, cô hiểu không? Tôi phải biết cô ta đang

ở đâu, ngay bây giờ!”

Munch nhoài người, túm chặt vai người phụ nữ gầy yếu. Maiken

Storberget theo phản xạ dùng hai tay che mặt.

“Không, không, không.”
“Munch,” Anette cảnh báo.
“Karen đâu???”
Munch lắc cô ta rất mạnh. Anette chuẩn bị đứng lên, nhưng Curry còn

nhanh hơn. Viên sĩ quan cảnh sát to lớn vòng tay ôm chặt Munch, lôi khỏi
phòng thẩm vấn.

“Chị ổn chứ, Maiken?” Anette hỏi khi lại chỉ còn hai người.
Người phụ nữ tiều tụy hốt hoảng nhìn cô, khẽ gật đầu.
“Tôi cần nói chuyện với hai người kia rồi sẽ trở lại ngay. Được chứ?”
Maiken Storberget lại gật đầu.
“Mà này.”
Maiken ngước nhìn cô.
“Vâng?”
“Không sao đâu. Tôi tin chị.”
Maiken gạt nước mắt, yếu ớt gật đầu.
“Rất cám ơn chị,” Anette mỉm cười, đặt tay lên vai cô ta và ra khỏi

phòng.

“Munch! Anh nghĩ anh đang làm cái gì thế?”
Ngoài hành lang, Curry vẫn ôm chặt Munch.
“Xin lỗi,” Munch lắp bắp. “Cô ta đang giữ Marion. Karen. Cô ta bắt

cháu tôi. Cô ta đang giữ Marion.”

“Bình tĩnh nào,” Curry nói.
“Tìm nơi giam giữ Maiken,” Anette bình tĩnh nói. “Tôi sẽ nói chuyện với

Holger.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.