TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 420

79

M

ia Krüger tỉnh dậy vì những tiếng mà cô nghĩ là tiếng hải âu. Cô đã

trở lại đảo, trong ngôi nhà cô mua để được sống một mình. Để tránh xa mọi
người. Để tránh xa chính mình. Cô đã tự uống thuốc đến nỗi suýt mất
mạng. Biển cả. Khí trời, Chim muông. Sự tĩnh lặng. Cô chuẩn bị đi gặp
Sigrid. Sống một mình khó quá. Khi cả nhà đã ra đi. Chết. Có được người
hiểu mình quá khó. Sigrid bao giờ cũng hiểu. Sigrid đáng yêu, xinh đẹp và
đáng ngưỡng mộ. Mia không bao giờ cần nói. Chị hiểu, Mia. Thậm chí
không cần mở miệng. Đôi mắt dễ thương ấm áp của Sigrid sau mái tóc
vàng.

Giờ cô chỉ có một mình. Không chút dễ chịu. Không yên bình. Chỉ có

ngôi nhà và lũ hải âu. Mia Krüger mạnh mẽ, thông minh, triệu người mới
có một, Mia Ánh Trăng, cô gái da đỏ Mỹ với đôi mắt xanh sáng, một trong
những thám tử điều tra giết người giỏi nhất Na Uy giờ chỉ còn là cô gái lập
dị rũ rượi trên một đảo nhỏ xa xôi.

Miệng Mia khô rát. Cô cố mở mắt, nhưng mi mắt trĩu nặng không mở

nổi. Một đoạn phim quay chậm từ giấc mơ sang hiện thực có nhạc nền. Một
chiếc đài. Rồi âm nhạc tắt. Cô lại cố mở mắt, nhưng hai hàng mi như dính
chặt lại; mà không chỉ mi mắt, cả người cô cũng thế. Mia lặng lẽ trượt lại
vào giấc mơ… cà phê đang pha, tiếng nước reo trong bếp ở Hitra.

“Chào Mia?”
Mia mở mắt, thấy Karen Nylund đang đứng trước mặt. Người phụ nữ tóc

màu anh đào mỉm cười, giơ cao chai nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.