TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 426

“Nhà thờ lấy 60%, chúng tôi 40%. Theo tôi là công bằng. Thế thôi,

nhưng nhiều tiền lắm, Mia. Cô biết là bao nhiêu không?”

“Không,” Mia nói.
“Rất nhiều.” Karen nháy mắt nhìn cô. “Chúng ta hãy nói thế này, đây

không phải nhà thực của tôi.”

“Nhưng cô ta không biết gì về Margrete hoặc những cô bé khác?”
“Ô không,” Karen cười. “Maiken điên khùng thật, không nghi ngờ

chuyện đó, nhưng lại quá mềm yếu để làm những việc như thế. Tay bạn trai
ngu ngốc của cô ta, Roger Bakken, ít ra tôi cũng sử dụng được anh ta vào
vài việc. Anh ta không bao giờ có thể quyết định xem mình là đàn ông hay
đàn bà - thực sự cũng hơi kỳ lạ. Những người như thế bao giờ cũng mềm
yếu, dễ sai khiến.”

“Chà, mưu mô ghê thật,” Mia nói. “Hợp tác với nhà thờ. Rất khôn

ngoan, thực sự khôn ngoan. Cả hai đều thắng.”

“Ừ, khôn ngoan phải không?” Karen tự hào nói.
“Rồi chuyện gì xảy ra với nó?” Mia nói tiếp.
“Margrete. Đứa bé?”
Karen im lặng một lúc rồi mới trả lời.
“Tôi bị đụng xe. Gãy một chân và cả hai tay,” cô ta nói, mím chặt môi.

“Tôi phải nằm viện.”

“Rất lâu?”
Karen lặng lẽ gật đầu.
“Tôi không đổ lỗi cho họ,” cô ta nói, lại nở nụ cười. “Ý tôi là các bà già.

Hiến tặng tiền của. Họ nằm đó một mình. Thân xác chuẩn bị ra đi. Họ nhìn
lại đời họ và thấy hối hận. Ô, họ không hối hận nhiều đâu, Mia. Tôi đã thấy
họ. Nghe họ nói chuyện. Về tất cả những gì họ muốn làm cho khác đi. Ít lo
lắng về người khác. Đặt bản thân họ trước tiên. Đi nhiều hơn, chơi nhiều
trò vui hơn, khám phá thế giới. Tất cả bọn họ đều sợ. Nỗi sợ hiện rõ trong
mắt - cực kỳ sợ, Mia ạ. Cô phải chính mắt thấy vài người trong số họ. Họ
nhận thấy đã phạm nhiều sai lầm. Họ hoảng loạn. Họ hy vọng được làm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.